Nguyên chủ muốn cho Tả Lăng một bài học, để anh nhớ rõ hậu quả của việc chống lại cô, dù biết anh bị thương là do bảo vệ người dân cùng đế quốc, cô vẫn không muốn cứu anh, mặc cho anh tự sinh tự diệt trong ngục tối.
Vì thế mà biển tinh thần của Tả Lăng bị tổn thương, còn bị què một chân, từ đó không bao giờ có thể lái cơ giáp ra chiến trường nữa.
Anh vốn là Thượng tướng trẻ nhất của đế quốc Kalan, cuối cùng lại trở thành một phế nhân.
Quân Y Lạc chỉ biết khóc thầm trong lòng, không ngờ một thí nghiệm thất bại lại khiến cô bị nổ vào cuốn tiểu thuyết mà cô vừa mới chỉ trích không lâu trước đây.
Đúng vậy, đây là một thế giới tiểu thuyết.
Bình thường ngoài việc làm thí nghiệm, sở thích của cô là nghe các tiểu thuyết kỳ quái.
Đây là một cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh thú nhân trong thời đại tinh tế, nơi giống cái khan hiếm, một giống cái có thể có nhiều thú phu là điều phổ biến. Liên minh bảo hộ giống cái của đế quốc thậm chí còn ban hành một thông cáo — thu nạp trên 10 thú phu sẽ được thưởng 1 trăm triệu tinh tệ.
Lúc đó cô cảm thấy khá sốc.
Nguyên chủ Quân Y Lạc là công chúa duy nhất của hoàng tộc đế quốc Kalan, nữ chính Alice là con gái nuôi của một chị họ bà con xa với Vương hậu, vì tính cách dễ mến nên được mẫu hậu của Quân Y Lạc sắp xếp ở trong cung làm bạn chơi với cô.
Cô ta được phong tước hiệu Quận chúa, đãi ngộ chỉ kém nguyên chủ một chút.
Bề ngoài nữ chính là một giống cái thuần khiết và tốt bụng, nhưng thực chất lại là một bông bạch liên hoa hiểm độc đầy tâm cơ.
Cô ta ngấm ngầm bày mưu không ít lần nhằm hãm hại nguyên chủ, sau đó còn cố tình tiếp cận thú phu của Quân Y Lạc, nhiều lần gây hiểu lầm, ly gián. Dưới sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ có chủ đích của nữ chính, mối quan hệ giữa Quân Y Lạc và các thú phu càng ngày càng căng thẳng, rạn nứt ngày càng sâu.
Cuối cùng, ba thú phu của Quân Y Lạc đồng loạt hắc hóa, bất chấp sự phản phệ của khế ước, đã tàn nhẫn tra tấn cô đến chết, sau đó còn chặt xác cô và ném đến tinh cầu hoang cho dã thú ăn.
Nữ chính thì thay thế cô trở thành công chúa cao quý nhất của đế quốc Kalan, đồng thời được mười thú phu yêu thương và bảo vệ.
Lúc đọc cuốn tiểu thuyết đó, cô cảm thấy khá sảng khoái nhưng giờ đây thì cảm thấy như đã nuốt cả trăm con ruồi.
Theo mạch truyện hiện tại, đây chính là thời điểm Tả Lăng bắt đầu hắc hóa hoàn toàn.
Liên quan đến tính mạng của chính mình, Quân Y Lạc không thể nghĩ ngợi nhiều, chỉ biết rằng Tả Lăng không thể có chuyện gì được.
Cô đứng dậy, bước nhanh ra ngoài cửa.
...
Cậu thiếu niên tai thỏ thấy cô bước ra, đôi mắt sáng lên niềm vui, vội vã cúi người hành lễ.
"Đưa ta đến chỗ Tả Lăng."
Cậu thiếu niên tai thỏ nhanh chóng đi trước dẫn đường.
Sau khi rẽ qua nhiều ngõ ngách suốt mười mấy phút, hai người mới đến được lối vào ngục tối.
Khi cô vừa định bước vào phòng giam nơi Tả Lăng bị nhốt, chân cô bỗng bị một cái đuôi rắn lạnh lẽo quấn chặt, lập tức không thể cử động.
Quân Y Lạc cúi đầu nhìn cái đuôi rắn đầy máu quấn quanh chân mình, một cảm giác rợn tóc gáy lập tức dâng lên.
Đây là con rắn lớn nhất mà cô từng thấy, thân hình đen tím loang lổ, trông rất ghê rợn.
Cô hít một hơi thật sâu để trấn an nỗi sợ trong lòng.
Phù—
Đây là thú phu không được nguyên chủ yêu thích nhất — Xa Ảnh.
Nguyên chủ ghét rắn, vì thế hắn thường bị "yêu thương" nhiều hơn.
"Xa Ảnh, buông ra."
Cô cố giữ giọng điệu lạnh lùng như nguyên chủ, ra lệnh.
Trong giọng nói lạnh lẽo có chút run rẩy, nhưng Xa Ảnh đang tức giận nên không hề nghe thấy.
"Hắn đã như vậy rồi, mà vẫn chưa định tha cho hắn sao?"
Tinh thần của Tả Lăng vốn không ổn định, nếu bị giống cái ác độc này kích động, biển tinh thần của hắn sụp đổ, thì cả đời này coi như phế.
Cái đuôi rắn từ bắp chân cô quấn chặt lên eo, xiết chặt phần thân dưới. Miệng rắn mở ra rồi khép lại nhiều lần.
“Nếu không thả ra, đừng trách tôi không khách sáo.”
Giọng nói lạnh lùng, pha lẫn vẻ mỉa mai vang lên từ phía dưới: “Công chúa điện hạ từ khi nào đã đối xử khách khí với bọn tôi chứ?”
"Lần này lại muốn chém ở đâu nữa?"
Quân Y Lạc lúc này mới để ý đến phần đuôi rắn quấn chặt quanh chân mình, một đoạn đã bị đứt, máu đen vẫn rỉ ra từng chút.
Chết tiệt!
Cô chợt nhớ ra.
Tại bữa tiệc, nguyên chủ nhìn thấy Xa Ảnh đứng quá gần nữ chính, từ góc độ của cô trông như hai người đang hôn nhau. Đã rất giận dữ, lại thêm vài lời kɧıêυ ҡɧí©ɧ sai sự thật của nữ chính, cô đã trút giận lên Xa Ảnh.
Để khiến hắn nhận rõ thân phận của mình, cô không chỉ dùng roi quất hắn mà còn ra lệnh cho người nhổ vảy rắn của hắn để làm đèn thuỷ tinh, mỗi ngày treo ngay đầu giường.
Sau khi nhổ vảy xong, cô đã có chút hối hận, định cho người đưa hắn đi điều trị.
Nhưng đúng lúc đó nữ chính lại chạy đến, vừa cầu xin tha thứ cho hắn vừa mang thuốc tới, khiến cô giận đến mức chém luôn đuôi rắn của hắn.
Quân Y Lạc chỉ cảm thấy mắt tối sầm, như thể đã nhìn thấy tương lai đầy bi thảm đang vẫy tay gọi mình.
_____
Tinh tế thú thế, truyện nhiều nam chính, nếu bạn thích thì hãy lưu vào bộ sưu tập nhé!