Ác Độc Giống Cái Siêu Mềm, Đại Lão Tinh Tế Không Kìm Được

Chương 1: Xuyên Thành Giống Cái Độc Ác Nhất Của Tinh Tế?

"Công chúa điện hạ, Thượng tướng Tả Lăng sắp không qua khỏi rồi! Xin điện hạ hãy nhìn vào việc ngài ấy bị thương vì để bảo vệ đế quốc, mà hãy đến thăm ngài ấy một chút!"

Cậu thiếu niên với đôi tai thỏ, mặc áo sơ mi xám và quần tây trắng, quỳ rạp dưới đất cầu xin, giọng nói run rẩy đầy cẩn trọng, sợ chọc giận vị công chúa xinh đẹp nhưng tàn nhẫn trước mắt.

Thượng tướng Tả Lăng là anh hùng của đế quốc bọn họ, hiện tại do trận chiến với Trùng tộc mà bị thương nặng, biển tinh thần vì bị tổn thương mà rơi vào trạng thái cuồng loạn. Nếu không có sự dẫn dắt tinh thần của giống cái, nhẹ thì biển tinh thần bị hủy trở thành phế nhân, nặng thì mất mạng.

Thiếu nữ xinh đẹp một tay gác lên bàn, tay còn lại chống trán, đang chợp mắt không hề phản ứng, như thể không nghe thấy lời cậu nói.

Cậu thiếu niên đành phải cắn răng tiếp tục:

"Xin điện hạ hãy đến thăm, Thượng tướng Tả Lăng khi giao chiến với Trùng tộc đã bị thương bởi Trùng mẫu, biển tinh thần bị độc trùng xâm nhập, rơi vào trạng thái cuồng loạn. Các y sư nói chỉ có điện hạ mới cứu được ngài ấy!"

“Im miệng.”

Thiếu nữ bị cắt ngang giấc ngủ mở mắt ra, lạnh lùng quát.

Thiếu niên tai thỏ đang quỳ dưới đất run bắn lên, sợ hãi không dám nói thêm lời nào, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm phục dưới đất, chờ đợi mệnh lệnh.

Ánh mắt của thiếu nữ rơi trên người thiếu niên tai thỏ. Thiếu niên bị nhìn chằm chằm đến nỗi dựng hết cả lông tơ, chân run rẩy, thân thể ép sát xuống hơn nữa, ngực gần như chạm đất, đôi tai thỏ trắng tinh mềm mại rủ xuống đất, theo mỗi cử động nhỏ của cậu mà run run.

"Cậu vừa nói gì?" Giọng nói của Quân Y Lạc lạnh lùng, vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc nhưng trong lòng thì đã ở bên bờ hoảng loạn.

Vừa rồi, cô đã tiếp nhận một phần ký ức đảo lộn thế giới quan của nguyên chủ.

Thiếu niên tai thỏ không dám ngẩng đầu, run rẩy đáp: “Nô... nô tài vừa nói, Thượng tướng Tả Lăng đã đến thời kỳ cuồng loạn... phái người đến mời... xin điện hạ qua đó."

"Ngẩng đầu lên."

Thiếu niên tai thỏ không dám chống đối, cẩn thận ngẩng đầu, đôi tai thỏ rủ xuống hai bên má, hai mắt cậu vì quá sợ hãi mà đỏ hoe ngấn lệ.

Quân Y Lạc ngây ra vài giây.

Trời ơi... đáng yêu quá.

"Điện hạ, Thượng tướng Tả Lăng thì sao ạ?"

Tả Lăng?

Là người đã bị nguyên chủ phạt 100 roi vì cầu xin giúp Xa Ảnh, sau đó do tộc côn trùng xâm phạm biên giới nên phải mang thân bệnh lên chiến trường, cuối cùng Trùng mẫu làm trọng thương, biển tinh thần rối loạn, rơi vào kỳ cuồng loạn sớm hơn dự kiến, chính là người đó sao?

Tại sao lại xuyên đến đúng lúc này chứ.

"Ra ngoài."

Nhìn thấy sắc mặt công chúa lạnh lùng, nghĩ đến vết thương trên người mình còn chưa lành, cậu thiếu niên không dám khuyên thêm, từ từ lùi ra ngoài cửa.

Cánh cửa tự động đóng lại.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Quân Y Lạc, cô thả lỏng cơ thể đang căng thẳng của mình một chút nhưng vẫn không thể xua tan được sự kinh ngạc trong lòng.

Vừa mới giây trước cô còn đang điều chế thuốc trong phòng thí nghiệm, ngay sau tiếng nổ lớn, cô đã đến tinh tế thú thế của hàng vạn năm sau này.

Nhưng đó chưa phải là điều quan trọng nhất.

Điều quan trọng là giờ đây, một trong những thú phu của nguyên chủ, Tả Lăng vì cuồng loạn sớm, đang bị ra lệnh nhốt trong phòng giam của ngục tối, cần gấp sự trấn an tinh thần của giống cái.