"Bảo bối, anh không biết đâu, tiểu công chúa bảo em dọn dẹp phòng cho cô ấy! Bừa bộn lắm luôn! Em đoán chừng dọn xong cũng sắp chín giờ, em phải đi ngủ sớm một chút, tối nay không hẹn gặp nha."
Tôi gửi voice cho đối tượng yêu đương qua mạng, xoay người cùng bạn thân tiến vào cửa hàng trang sức xa xỉ với giá trăm vạn bình quân đầu người.
"Cái này, cái này, cái này...Đều gói lại."
Tôi vung tay lên, gói lại mẫu túi mới nhất.
Bạn thân của tôi cười nhạo:
"Không giả nghèo nữa à?"
"Bảo bối! Cậu không hiểu đâu, mình và đối tượng này là yêu nhau thật lòng, vì anh ấy mà giả nghèo cũng không sao cả!"
Bạch Nhạc Nghiên ưu nhã liếc mắt một cái.
"Nghe hiểu rồi, chờ đến ngày cậu và anh ta kết hôn, mình sẽ chủ động ngồi bàn cho chó."
Tôi chớp mắt, nói đùa: "Bảo bối à, sao cậu lại tự giác như vậy chứ?"
Bạch Nhạc Nghiên nhào tới muốn bó.p cổ tôi.
Tôi tinh tường nhìn thấy bạn trai cũ của cô ấy.
"Bảo bối, ưu nhã ưu nhã, Cố Lưu Quang đang tới đây."
Bạch Nhạc Nghiên ho nhẹ một tiếng, đã nhìn thấy Cố Lưu Quang đi thẳng về phía chúng tôi.
Cố Lưu Quang nhìn Bạch Nhạc Nghiên chằm chằm, há miệng vẫn không nói gì.
Lại hỏi: "Nghe nói tiểu công chúa Tưởng Trĩ từ nước ngoài trở về, qua một thời gian nữa là tiệc đính hôn của cô ấy và thái tử gia Đường Diệp, đến lúc đó hai người có đi không?"
Tiệc đính hôn của tôi và thái tử gia Kinh Khuyên?
Ai đồn vậy?
"Ồ, tin tức còn rất linh thông nha! Nghe ai nói vậy?"
"Nghiên Nghiên, em và anh tái hợp anh sẽ nói cho em biết."
Cố Lưu Quang nói xong còn nháy mắt với Bạch Nhạc Nghiên.
"Tái hợp cái đầu anh."
Bạch Nhạc Nghiên không giữ hình tượng thục nữ nữa, trực tiếp tiến lên cho một cước.
Tôi gọi điện thoại hỏi ông nội nhà tôi.
Ông nội nói đã định hôn ước từ nhỏ.
"Hai bọn cháu lúc nhỏ chỉ gặp qua mấy lần, bây giờ để bọn cháu trực tiếp đính hôn, ông nội à, bây giờ là thời đại nào rồi?"
"Hoang đường, ông thấy tên nhóc Đường Diệp kia không tệ, mấy ngày nữa ông và lão Đường hẹn gặp mặt, hai đứa gặp mặt nhau trước, người ta còn tốt nghiệp Hoa Bắc đấy!"
Tôi bĩu môi: "Cháu thì kém sao? Trường của cháu ở nước ngoài cũng xếp hạng nhất đấy."
"Đúng vậy! Cũng bởi vì cháu gái ngoan của ông ưu tú như vậy, cho nên ông mới tác hợp hai đứa với nhau. Được rồi, cứ như vậy đi, ông nội Trương của cháu rủ ông chơi cờ vua rồi."
Cúp máy xong, tôi thấy tin nhắn của đối tượng yêu đương qua mạng gửi tới.
Tôi trực tiếp bóc phốt với anh:
"Anh trai ơi, em kể anh nghe! Em vừa mới biết em có hôn ước từ nhỏ, là ông nội định ra cho em, anh nói xem, thời buổi này rồi mà vẫn còn chuyện như vậy."
"Đúng vậy! Chiêu Chiêu, anh cũng cảm thấy rất thái quá, anh cũng vừa mới biết mình có hôn ước từ nhỏ."
"Vậy chúng ta..."
"Vậy chúng ta..."
Cùng lúc gửi đi thăm dò, tôi nở nụ cười.