Tiểu Trong Suốt Câu Hệ [Xuyên Nhanh]

Chương 2.2: Tiểu trong suốt nhát gan trong truyện vườn trường (2.2)

Nam sinh ngoài cùng bên trái có một đôi mắt đào hoa liễm diễm cuốn hút, quần áo trên người hơi rộng, anh ta mỗi tay khoác lên một bên sô pha, cả người dựa trên ghế, chân dài vắt chéo hơi cuốn lên.

Trên tay anh cầm một ly rượu màu vàng nhạt, đang từ từ uống từng ngụm, thỉnh thoảng còn nâng mắt lên cười với cô gái bên cạnh một cái, trêu đùa mà lại không mấy để ý.

Nam sinh phía bên phải mặc đồng phục chỉnh tề, khí chất lạnh lẽo, trông có vẻ là không quen với nơi ồn ào như này, lông mày anh tuấn vẫn nhăn mãi.

“A Lâm bị làm sao vậy, trông không vui như này là trong nhà xảy ra chuyện gì à?”

Thịnh Lâm mặc kệ lời trêu chọc của bạn tốt, sắc mặt anh đầy ủ dột, cất điện thoại xong thì cầm rượu trên bàn rồi rót trực tiếp vào trong miệng.

Chu Hưng Dật thấy vậy thì nhướng mày, tươi cười nơi khóe miệng hơi mang vẻ nghiền ngẫm, anh lại cười nói: “Không phải vì chuyện trong nhà, vậy thì là đau buồn vì tình?”

Cái tay cầm chén rượu trong suốt hơi dừng lại, sắc mặt nam sinh hơi biến đổi, ngay sau đó lại tiếp tục rót rượu vào trong miệng mình.

Anh ta cũng chỉ thuận miệng nói thế mà thôi, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đó của bạn tốt, Chu Hưng Dật tức khắc cảm thấy hứng thú.

“Chắc là không bị tôi đoán trúng rồi chứ, A Lâm cậu đang thích người nào thật à?”

Câu đằng sau âm lượng chợt cất cao hơn làm mấy nhị đại đang vui đùa trong phòng đều giật mình kinh ngạc, cả đám đều nhìn về phía mấy nam sinh đang nói chuyện với nhau.

Ngay cả âm lượng tiếng nhạc cũng bị chỉnh thấp lại.

Thịnh Lâm thấy hơi tức giận, anh liếc mắt bạn tốt đang hứng thú bừng bừng đó.

“Cậu nói to như thế làm gì?”

Chu Hưng Dật nhún nhún vai, không hề dao động trước sự tức giận của bạn tốt, chỉ sửa thành tiến lại gần nói: “Nói cho nghe đi, có phải là có tình huống gì không, cô gái cậu thích đó, đã theo đuổi được chưa, nếu vẫn chưa thì tôi dạy cho cậu......”

Mắt thấy vẻ mặt Thịnh Lâm càng tức giận hơn, sợ bạn tốt này của mình sắp không thấy được mặt trời của ngày mai nữa, Diệp Vân Mộc không thể không ra tiếng đánh gãy: “Được rồi, A Dật cậu đừng trêu ghẹo người ta nữa.”

“Như này sao gọi là trêu ghẹo được?” Chu Hưng Dật buông chén rượu xuống, nói rất là thong thả ung dung: “Cậu không chú ý thấy là mấy ngày nay cậu ta mất hồn mất vía, cầm điện thoại như ôm bảo bối ấy, lại còn cả ngày chạy đến chỗ sân thể dục, với kinh nghiệm của tôi thì chắc chắn là có tình huống gì rồi.”

Làm người lang thang nhất trong cả đám, đối với chuyện tình yêu giữa nam nữ thì anh ta chính là người có kinh nghiệm nhất rồi.

Thịnh Lâm không nghĩ tới biểu hiện khác thường mấy ngày nay của mình đều bị bạn tốt thấy được, anh lại gục mặt mày xuống, vẻ mặt thất thần, anh không nhịn được lại móc điện thoại ra nhìn ứng dụng mạng xã hội màu xanh lục nào đó trong đờ đẫn.

Đã qua nửa tháng, lời mời kết bạn của anh vẫn chưa được chấp nhận.

Tận mắt nhìn thấy bạn tốt móc điện thoại ra nhìn, dáng vẻ lại còn si mê thất hồn lạc phách khiến Diệp Mộc Vân không nhịn được nói: “A Lâm cậu đến cùng là bị làm sao vậy?”

“Không có việc gì.”

Đối mặt với nghi vấn của Diệp Mộc Vân, Thịnh Lâm hơi dừng một chút mới nói nhẹ tránh nặng, buông điện thoại xuống rồi lại rót rượu uống lần nữa.

Dưới mí mắt là vẻ chột dạ khó che giấu nổi, anh không biết vì sao, tuy rằng đều là anh em cùng nhau lớn lên từ nhỏ…… Nhưng ở lúc còn chưa xác định quan hệ với cô, anh không muốn để cho bọn họ biết đến.

Trạng thái lúc này của anh như là thú giữ canh phòng bên cạnh trân bảo vậy, ôm chặt lấy bảo vật mình vừa vô tình phát hiện được trong lòng ngực, chỉ sợ bị người nào khác phát hiện.

Cảm giác phòng bị tới một cách khó hiểu rồi lại cực kỳ mãnh liệt làm Thịnh Lâm vừa rối rắm lại vừa bất đắc dĩ.

Thịnh Lâm không muốn nói thì Diệp Mộc Vân cũng không hề hỏi thêm nữa, chỉ là ánh mắt rũ xuống hơi lóe lên.

Cửa phòng nhóm mở ra, có mấy người phục vụ bưng rượu tiến vào trong, Chu Hưng Dật tiện tay lấy một lọ rượu trên khau trong tay một người phục vụ, lúc nhìn thấy một hình bóng quen thuộc nào đó thì động tác trên tay chợt ngừng lại, đáy mắt hiện lên mấy phần hứng thú.