Sáng hôm sau.
Dương Tự từ trên giường mở mắt ra, sờ sờ tấm chăn bên cạnh, tuy người kia đã đi từ lúc nào chăn đã lạnh nhưng làm cậu không khỏi run người sợ hãi.
"Vương gia, ta mệt rồi, ah~ đau."
"Yên tâm đây là lần cuối."
"Người ngồi lên trên đi, thực hiện ước muốn ở trên cho ngươi."
"Thật sự quá nhiều lần cuối rồi ah~."
Nhưng hình ảnh hôm qua lần lượt chạy qua trong đầu cậu, lắc lắc đầu bình tĩnh lại.
Nghe thấy tiếng động, nô tỳ ngoài cửa đi vào.
"Vương phi, nô tỳ giúp người thay y phục."
Nhìn cung nữ vừa thay y phục cậu lại nghĩ.
[May mà hôm qua tên biếи ŧɦái kia còn tắm cho mình nếu không để cả cơ thể như tối hôm qua chắc chắn sẽ trễ giờ thỉnh trà.]
Y phục được thay, hôm nay cậu phải dân trà cho mẫu thân của Tần Chính là Dung Phi, sao khi chỉnh sửa gọn gàng cậu đi về phía nhà chính.
Bước vào nhà chính, Dương Tự cuối đầu hành lễ. Thấy cậu chỉ đứng một mình vẻ mặt của Dung phi thoáng buồn.
"Miễn lễ, nào con đến dân trà cho ta đi."
Dương Tự nghe vậy thì đứng dậy.
"Đa tạ mẫu thân."
Uống xong trà cậu dân lên Dung phi vô cùng hài lòng nhìn cậu, đột nhiên mắt bà nhíu lại liền thấy trên cổ cậu có vẻ hôn đỏ đỏ, là người từng trải bà biết nữ nhân phá thân sẽ mệt như nào nên bà làm vẻ mặt vui mừng nhìn cậu.
"Hôm qua chắc con cũng mệt, hay hôm này về sớm đi, chờ Tần Chính về ta sẽ đưa nó đến chỗ con nhận lỗi."
Nghe được thoát khỏi không khí gượng gạo của mẹ chồng cậu vui vẻ cười lên. Cuối đầu hành lễ.
"Vâng mẫu thân, nhi thần cáo lui."
Lúc cậu đi, Dung phi không khỏi cảm thán.
"Đúng là mỹ nhân mà trời đã bang xuống làm thê tử của con trai ta." Nói xong bà lại thở dài.
"Chỉ tiếc nó không biết giữ gìn, yêu thương. Sau này có khi sẽ hối hận mất."
Đến giờ cơm thiếu niên 17 tuổi vui vẻ cười tươi như hoa, cũng không quan tâm ai chỉ lo bụng nhỏ no.
Dương Tự bỗng nhớ ra gì đó liền dừng đũa lại.
[Hệ thống, tiến độ công lược của tao tới đâu rồi?]
Hệ thống từ không gian đi ra nhìn thiếu niên với anh mắt không đồng tình ಠ_ʖಠ.
[Hôm qua chỉ đi nạp năng lượng một tý, trở về thì màn hình đen, sáng hôm sao kí chủ vô tâm cũng không hỏi gì tới, thật khổ mà.] Nói xong hệ thống cầm lấy khăn từ không gian giơ lên mắt mà chùi chùi.
"Tao không cố ý đâu, hôm qua thật sự quá khinh khủng, ngày hôm sau, tao đi còn không nổi nữa sao nhớ đến mi được!"
"Bây giờ tao hồi phục được có một tý là nhớ đến mi liền. Ta cũng thương mi mà!"
Hệ thống nghe cậu nói xong mặt liền đỏ, cả cơ thể lắc qua lắc lại nói. [Chỉ tha cho cậu lần này.]
Hệ thống toả hết nổi lòng xong bắt đầu đo tiến độ.
[Mỗi tháng đo 1 lần, kí chủ có muốn đo không?]
Nghe vậy cậu gật đầu thoả hiệp, ấn vào mục xem tiến độ.
Khi cậu ấn xong, giữa không trung hiện lên một bản thông tin tên Tần Chính tiến độ 5%.