“Chị Khương, nửa tiếng sau, giám đốc Kỷ sẽ về đến nhà, ngài ấy uống không ít rượu, phiền cô nấu canh giải rượu cho ngài ấy.”
Khương Điềm còn chưa kịp nói gì, bên kia đã cúp máy.
Khương Điềm thật sự không ngờ Chủ Thần ra tay nhanh như vậy, phương án trừng phạt vừa ra lò, cô mở mắt ra đã tới ngay thế giới mới rồi.
Là sát thủ trảm nam chưa từng thất bại của tổ nữ chính, bởi vì cựu Chủ Thần từ chức, Khương Điềm lại không cẩn thận gây ra họa, lưu lạc đến tổ nữ phụ vạn người ghét có công việc cực nhọc và đãi ngộ kém nhất —— nhân viên lớn tuổi nhất trong bộ phận nữ phụ là công cụ hình người.
Nhiệm vụ của cô rất đơn giản, thu thập DNA của nam chính và nam phụ do hệ thống chỉ định sau khi độ hảo cảm đầy, cung cấp cho hệ thống Chủ Thần tiến hành nghiên cứu.
[Ký chủ, đã truyền tống đến thế giới mới, nhân vật mục tiêu gồm: nam chính Kỷ Phi Hàn, nam phụ Lục Tư Hà, đã truyền tải ký ức của nguyên chủ và bối cảnh của thế giới gốc cho ký chủ.]
Khương Điềm đau đầu, một đoạn ký ức khổng lồ điên cuồng đập vào đầu cô.
Mỗi một quyển sách đều là một thế giới nhỏ, các lực lượng khác biệt chém gϊếŧ lẫn nhau ở thế giới nhỏ, dẫn tới rất nhiều cốt truyện gốc bị sụp đổ. Nếu không có ai nhúng tay can thiệp thì nam chính và nữ chính từ một cặp trời sinh biến thành người qua đường,cũng không hiếm thấy.
Khương Điềm vô cảm với vấn đề này, nhưng cô nảy sinh hứng thú với thân phận của nguyên chủ.
Nguyên chủ năm nay 35 tuổi, chỉ có bằng cấp 3, chưa từng kết hôn. Trong lúc giá nhà leo thang, cô ấy bỏ ra mấy triệu mua một căn nhà nhỏ. Từ đó, cô ấy biến thành người thích chăm lo việc nhà.
Người phụ nữ 35 tuổi cam chịu làm mỗi một việc đã quen này không hề ảnh hưởng đến cô. Sau khi bị đuổi ra khỏi nhà, cô ấy vẫn luôn làm công việc liên quan đến quản gia.
Nhờ có năng lực xuất chúng và trung thực, cô ấy được nam chính tuyển chọn trở thành vυ' em cho căn biệt thự do anh đứng tên.
Nguyên chủ bị khoản vay mua nhà ép tới mức thở không nổi, vì cái mong muốn an cư lạc nghiệp, cô cắn răng chịu đựng, áp lực bên ngoài dần dần hình thành nên tính cách yêu tiền như mạng của cô.
Lúc Khương Điềm xuyên qua, nguyên chủ mới làm việc được nửa tháng. Nguyên chủ có gia thế bình dân, trong nguyên tác, cô ấy lén ăn cắp đồ của gia chủ định bán lấy tiền đúng lúc bị nữ chính phát hiện, sau đó bị đưa tới đồn công an. Sau khi ra tù, cô ấy bị người ta điên cuồng trả thù và người đời phỉ nhổ.
Quyển sách này thuộc thể loại gương vỡ lại lành.
Kỷ Phi Hàn và Thẩm Thanh Hiểu là một đôi tình nhân thời học sinh. Sau khi tốt nghiệp đại học, suy nghĩ không hợp nên đường ai nấy đi. Vài năm sau, hai người gặp lại, mâu thuẫn và cảm tình đan chéo, cuối cùng cả hai ở bên nhau.
Có motip giống với vô số thế giới mà Khương Điềm đã từng xuyên qua, cô quá quen với nó rồi.
Câu chuyện về nam chính và nữ chính tạm thời chia xa vì các lý do khách quan rất phổ biến. Khương Điềm đọc nguyên tác nên am hiểu một chút về nam chính và nam phụ.
Lúc cô xuyên tới là một năm trước khi nam chính và nữ chính nảy sinh tình cảm.
Khương Điềm từ một tra nữ vạn người mê ai nấy cũng đều yêu chiều, biến thành một nữ phụ công cụ hình người lớn tuổi, chênh lệch không thể nói là không lớn.
Tuy nhiên, trước khi xuyên qua, cô đã tranh thủ xin một chút phúc lợi.
Những vai nữ phụ mà cô chuẩn bị tới sắm vai, nhóm nguyên chủ đã sớm tự động khởi động lại cuộc sống đã từng được Chủ Thần sắp đặt.
Cơ thể mà cô xuyên tới là số liệu hư cấu do hệ thống sắp xếp, dựa trên số liệu của nguyên chủ để trùng tu.
Ngoại trừ mặt ra, các số liệu về cơ thể đều phải tham chiếu trên số liệu thật của cô, hệ thống đã đồng ý.
Cho nên, Khương Điềm ngắm nhìn khuôn mặt trong gương, một khuôn mặt phổ biến, nhìn một cái là quên, ngoại trừ làn da rất trắng ra, không có điểm nào nổi bật, miễn cưỡng có thể dùng từ thanh tú để hình dung.
Nhưng bên dưới lớp quần áo rộng thùng thình lại là dáng người cực phẩm khiến ai nhìn thấy cũng mặt đỏ tim đập nhanh.
Cô soi gương chưa lâu, bên ngoài bắt đầu ồn ào.
Hàng lông mi Khương Điềm hơi rũ xuống, biến trở lại thành cô vυ' em lớn tuổi kiệm lời như ngày thường.
Cô vừa mở cửa ra, một người đàn ông đang đỡ một người khác đứng ở cửa.
“Chị Khương, chị ra đây phụ tôi một chút.”
Tiểu Lưu là thư ký của Kỷ Phi Hàn, anh ta lùn hơn Kỷ Phi Hàn một cái đầu, đỡ Kỷ Phi Hàn mệt đến nổi mồ hôi chảy ròng ròng.
“Ừm, được.”
Khương Điềm vội vàng đi qua đó, hai người cùng nhau đỡ Kỷ Phi Hàn.Qua vài phút, cả hai mới đỡ Kỷ Phi Hàn tới sô pha.
Tiểu Lưu lau mồ hôi trên trán, hỏi: “Chị Khương, canh giải rượu nấu xong chưa?”
“Nấu xong rồi, ở phòng bếp, tôi đi múc.”
“Nấu xong là được, tôi về trước nha. Chị chăm sóc giám đốc đi.”
Tiểu Lưu đi theo giám đốc dự tiệc tới nửa đêm, không muốn nấn ná thêm nên dặn dò thêm hai câu, anh ta đi về luôn.
Biệt thự chỉ còn lại hai người là Khương Điềm và Kỷ Phi Hàn.
Khương Điềm đánh giá gương mặt của Kỷ Phi Hàn.
Kỷ Phi Hàn, 25 tuổi, giám đốc của một công ty nổi tiếng đã lên sàn niêm yết, người thừa kế hào môn.
Anh là người xuất chúng, khuôn mặt tuấn tú không tỳ vết, dưới khí chất nho nhã cất giấu sự sắc bén như dao.
Mới 25 tuổi, anh đã hoàn thành mấy hạng mục lớn trong vòng ba tháng, thực lực không thể khinh thường.