Bên này mẹ ruột cậu ta chửi bới anh trai, Thu Ngọc Nhiên còn một bên nức nở lại ủy khuất lắc đầu, “Mẹ, con không trách anh trai, xin người đừng nói nữa.”
“Tháng trước Thu Ngọc Nhiên tiêu hơn bốn mươi vạn để mua quần áo, phí sinh hoạt của ta chỉ có 600...” Sắc mặt Thu Miện Miện không chút thay đổi lặp lại lời cậu vừa nói.
Điều này khiến hai mẹ con đều cứng họng, “Nói hươu nói vượn, ngươi đang bôi nhọ em trai ngươi!”
“Lâm gia và Thu gia đã đính hôn cách đây hơn hai mươi năm, nhưng khi điều tra thì bà Irene vẫn chưa gả vào nhà họ Thu, hơn nữa Thu Ngọc Nhiên còn chưa ra đời thì làm sao xác định được ?” Hoắc gia luật sư lập tức giương cung bạt kiếm, “Tổ tiên Lâm gia đã tòng quân từ lâu, Thu gia các ngươi có đâu? Không, sao Hoắc gia có thể để ý đến Lâm gia? Còn cùng Lâm gia đính hôn? Cùng với Omega của Irene?! Tròng mắt Lâm gia đều để trên đỉnh đầu mới có thể nhìn trúng cậu ta?”
( Hoắc luật sư chửi đỉnh quá)
Irene chịu đủ những phu nhân thế gia trong tối ngoài sáng châm chọc mỉa mai, hận nhất chính là người khác nói về quá khứ xuất thân của bà ta.
“Nhà họ Hoắc đều chết hết rồi còn để ý mặt mũi sao?! Lâm Hạo Thanh chán ghét tên Thu Miên Miên vô dụng kia! Sao có thể trách đứa con trai ưu tú của ta??”
“Đó là vì ta không cần.” Thu Miên Miên cảm thấy mình nên phóng đại từng cái một.
Nhưng trước khi cậu kịp nói hết câu, Thu Ngọc Nhiên và Irene càng nổi trận lôi đình .“Tam cây gậy cũng không đánh bại được một người vô dụng, ngươi còn tưởng rằng mình đẹp đến mức khiến người khác chú ý sao? Mẹ ngươi cùng cậu ngươi đều chết rồi! Đều chết rồi! Người khác không chịu nổi ngươi!”
Emos trực tiếp lật cái bàn, bóp chặt yết hầu của Irene rồi nhấc lên, “Có giỏi thì lặp lại lần nữa xem.”
Irene đã bị bóp cổ đến ngạt thở, vẻ mặt tím đi, gắt gao chụp lấy cánh tay Emos, nhưng căn bản đều tốn công vô ích.
—--------------------------------------------------------------
Hiệp hội bảo vệ Omega thực ra đã nghĩ đến việc khiến Emos dừng lại, nhưng Thu Miên Miên nghiêm túc nói với họ, “Đây chỉ là cuộc chiến giữa hai Omega, chú ta vừa nhận được tin dữ nhưng mẹ kế ta là người mở miệng động đến trước, ta không trách chú ta..” Nói còn phi thường chân thành nhìn về phía hai thành viên ủy ban điều giải, “Thật sự, ta cữu Mỗ chỉ là quá thương tâm.”
Kia hai người hiệp hội điều giải vẻ mặt khó , bình thường cái rắm. Khi những Omega bình thường đánh nhau, họ chỉ giật tóc nhau và cào mặt nhau. Điều đó không ảnh hưởng đến tình hình chung, chỉ là hình tượng khó coi mà thôi.
Điểm lợi hại chính là dị năng công kích, ngươi bắn ta một quả trứng nước, ta ném ngươi một quả cầu lửa.
Nhưng vị tướng Emos này, Omega mẫu mực có thể đánh nhau giống y hay sao?!!
“Được rồi, vẫn là đi trước khuyên nhủ đi, nếu không đem người bóp chết...”
Người kia lập tức gật gật đầu phụ họa: “Chôn vùi sự nghiệp cữu mỗ của cậu, chẳng phải là rất mệt sao?”
Thu Miện Miện vừa nghe lập tức nghiêm túc gật gật đầu, “Cũng đúng nha ~” bộ dạng tựa hồ rất có đạo lý nha ~
“Thế, cậu đi khuyên nhủ?” Được thế thì còn gì tốt hơn nữa ~
Chờ sau khi Thu Miện Miện túm túm ống tay áo của Emos, y mới nhẹ buông tay, trực tiếp đem Irene giống như rác rưởi mà ném xuống đất, ánh mắt lạnh băng, lại mang theo sát khí.
“Loại lời nói này, ta không hy vọng lại nghe được lần thứ hai.” Lãnh khốc mà lại ngạo mạn.
Thu Miện Miện cực kỳ sùng bái, trong mắt đều là lấp lánh tỏa sáng, “Wow ~”
Khí thế của Emos tức khắc tan đi hơn phân nửa, có chút hả giận khi xoay người xoa cái đầu nhìn qua là biết sẽ rất thích khi sờ của đứa trẻ ngốc này.
Nhưng trong lòng lại thầm nói, đứa trẻ phá phách này hư muốn chết. Vừa nãy rõ ràng có thể trực tiếp đi lên khuyên y, đứa trẻ này ngược lại còn bãi bỏ ý kiến của người hiệp hội điều giải .
Irene nằm run rẩy trên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, bà ta biết Emos vừa rồi thực sự có ý định gϊếŧ người.
Tuy rằng gϊếŧ chết Omega là trọng tội, nhưng người động thủ cũng là Omega, thì chỉ càng thêm nhục nhã cho chính mình.
Emos hoàn toàn có thể dùng sự xúc động thoát tội, quân đội đã bỏ tù y càng nguyện ý để y lập công chuộc tội!
Nói cách khác, chính mình đã chết thì cũng chẳng khác gì chết oan.
Sau khi nghĩ rõ ràng về điểm này, trong lòng Irene càng thêm sợ hãi. Bà ta lúc trước ỷ vào chính mình mỹ mạo gả cho Thu Hâm, sau lại sinh liền mấy đứa con đều đặc biệt ưu tú xuất sắc, nên mới đứng vững vị trí của chính mình.