Tiểu Gấu Trúc Mỗi Ngày Đều Lo Bị Lật Xe

Chương 5

“Miện Miện đã tính toán rồi sao?” Emos phải là Omega sinh ra đã mềm yếu, nên y đặc biệt không thích những người hay ngượng ngùng xoắn xít, hay những người làm việc không nhanh nhẹn, không ít Omega có tính cách kia, nhưng y lạlại thích tính cách đáng yêu của Omega.

Tiểu cục cưng trước mắt quả thực rất phù hợp với thẩm mỹ của y, tiểu Omega vốn nên đáng yêu lại trở nên quyết đoán, tuy nhìn qua còn khờ khạo, chẳng trách trượng phu Hoắc Khâu của y luôn lo lắng đứa cháu trai nhỏ này ở gia đình phụ thân ruột sẽ chịu bắt nạt cùng ủy khuất.

“Ta muốn rời khỏi Thu gia.” Thu Miện Miện đặc biệt đặc biệt nghiêm túc nói với Emos, “Ta muốn rời khỏi nơi này, chỉ cần rời khỏi nơi này, cái gì cũng không cần.” Đây là di nguyện duy nhất của nguyên thân để lại cho cậu.

Không có trả thù, không có báo thù, yên tĩnh mà lại cô độc.

Chỉ nghĩ đến việc rời khỏi cái gia đình căn bản không thuộc về mình này, cậu không nghĩ phải lưu lại một ánh mắt nào cho một nhà năm người này.

Nhưng Thu Miện Miện cảm giác được sâu trong nội tâm, nguyên thân vẫn đặc biệt khát khao muốn được người khác thành khen ngợi, được che chở.

Đáng tiếc, chính là không có cơ hội lựa chọn gia đình...

“Chỉ cần con muốn, bảo bối của ta.” Emos không biết vì sao nhìn đôi mắt sáng ngời lại đặc biệt kiên định kia, trong lòng cảm thấy tê rần

Cúi đầu hôn lên đầu cậu, “Ta nhất định sẽ mang ngươi rời khỏi nơi này.”

“Đừng nghĩ đến chuyện đó! Chỉ cần ta còn sống một ngày, thì một ngày cũng sẽ không buông tha cho nó!” Thu Hâm thấy hai bên không có người, liền nổi trận lôi đình.

“Chính là chính mình không sinh ra được Omega, liền muốn lừa gạt của nhà chúng ta? Nằm mơ!” Mẹ kế Irene mắt trợn trắng, nhìn Emos với vẻ ghét bỏ và khinh bỉ, cảm thấy nếu nhìn thêm một cái nữa sẽ rất bẩn thỉu.

Kiếp trước, Thu Miên Miên cũng từng gặp qua loại người này, có người độc lập, tự mình cố gắng hết sức, muốn cùng trời cao tranh đấu, có người thích dựa dẫm vào người khác, thậm chí cảm thấy người trước đại nghịch bất đạo, không biết tự lượng sức mình.

Đại nghịch bất đạo; đại nghịch vô đạo: là tội do giai cấp phong kiến gán cho những ai chống lại sự thống trị và lễ giáo phong kiến.

Đặc biệt chán ghét...

“Hừ, bản thân không nỗ lực vì sự phồn vinh quốc gia, còn dám ghét bỏ người khác.” Thu Miện Miện bắt lấy vạt áo của Emos, tránh ở phía sau y lảm nhảm.

Nhìn đội đặc nhiệm độc lập của Emos, người thì quá nhiều, từ nhỏ đến lớn, người bình thường tuổi thọ trung bình khoảng 150 tuổi, tinh thần lực cấp S trở lên thì tuổi thọ tăng thêm 30 năm, y cũng không còn nhỏ, nhìn thấy loại người này không ít, nhưng không phải vẫn bị cách của y đàn áp sao?

Có rất ít người quang minh chính đại như vậy, lại phát ra từ nội tâm bảo hắn.

Con đường đi đến nghịch cảnh luôn đầy rẫy những thăng trầm. Cho dù đế quốc khuyến khích Omega ra ngoài và sống cuộc sống của riêng mình, thì luật pháp hiện tại vẫn tiên tiến hơn nhiều so với mười ngàn năm trước. Đối với sự hiếm hoi của Omega, không có giới hạn nào cho dù chỉ là một tấc vuông. Thuốc ức chế cũng có thể được sử dụng từ thời kỳ động dục, đến tiêm một mũi tiêm một lần một năm cho đến ba năm, cơ thể sẽ không bị tổn thương.

Nhưng ít nhiều xuất phát từ áp lực từ thế giới bên ngoài và ý kiến

riêng của Omega, con đường đi đến đỉnh cao luôn luôn khó khăn.

“Ngươi!” Irene tức giận muốn chết, nếu như hôm nay không phải có Emos ở đây, bà ta đã sớm xé rách miệng Thu Miên Miên rồi!

Emos ôm Thu Miên Miên vào lòng, cảm nhận cơ thể nhỏ bé của cậu áp vào lưng mình, ấm áp, không muốn xa rời lại tín nhiệm.

Từ khi nhận được tin xấu rằng trượng phu của y có thể đã qua đời, đây là lần duy nhất y cảm thấy vui vẻ một chút.

“Ý Miện Miện là, nếu Miện Miện muốn nhanh chóng cắt đứt quan hệ với nhà họ Thu thì các ngươi còn con đường nào đâu?”. Ánh mắt Emo dần trở nên lạnh lẽo, vẻ mặt kiêu căng mang theo vài phần sát khí.

Đó là khí chất được rèn luyện sau nhiều năm gϊếŧ chóc trên chiến trường, Thu Miên Miên là một tiểu yêu đương nhiên sẽ không có cảm giác gì đặc biệt.

Nhưng sắc mặt của Thu Hâm và Irene lại đồng thời trắng bệch, hai chân như muốn nhũn ra.

Lúc này, quản gia nhà họ Thu đã dẫn luật sư nhà họ Hoắc và người của hiệp hội Omega tới.

“Chuyện này bây giờ quyết định quá qua loa, huống hồ gia đình chúng ta chưa từng bạc đãi Thu Miện Miện! Nó đúng là không thể hiểu được, là bởi vì không câu dẫn vị hôn phu của đệ đệ thành công liền một mực muốn rời khỏi Thu gia sao? , chúng ta là cha mẹ còn không ghét bỏ hắn, vậy tại sao hắn lại tức giận, bây giờ lại muốn trả thù?!”

Bà ta nhìn những người trong hiệp hội Omega, lập tức phun nước đắng, “Làm mẹ kế bây giờ thực khó, ta đã xử lý mọi việc một cách công bằng, nhưng nó vẫn như thế này.”