Nhưng Phổ Phổ không nói gì, chỉ cắn môi dưới rồi từ từ cúi đầu xuống.
Cố Tiên thở dài, đặt lòng bàn tay lên đầu Phổ Phổ: "Yên tâm, ta sẽ không để ai làm tổn thương ngươi."
——
Xe ngựa dừng ở bên đường, bên trong xe, chiếc chăn mềm mại khẽ lay động.
Một lúc sau Ilos mới tỉnh dậy, chậm rãi ló đầu ra khỏi chăn.
Phổ Phổ ở bên cạnh, tâm tình vui vẻ dùng hai tay ôm lấy mặt, ngâm nga một khúc nhạc.
Nhận ra Ilos đã tỉnh, Phổ Phổ quay đầu lại nói: "Ngươi tỉnh rồi à."
Ilos nhìn Phổ Phổ.
Hắn liền hướng đến cửa xe, dùng sức đạp thật mạnh.
Phổ Phổ không lộ bất kỳ phản ứng gì, ngơ ngác nhìn tiểu hắc long mở cửa xe và túm lấy chăn bông nhảy ra khỏi xe ngựa mà không thèm quay đầu lại.
Giống như con thỏ, nhảy thật xa ra ngoài.
Phổ Phổ mở to hai mắt.
Toang rồi!
Tiểu hắc long mà chủ nhân bắt về đã bỏ chạy!
Đã vậy còn lấy đi chăn bông của y!!
"Phong."
Một giọng nói rõ ràng và ôn nhu vang lên.
——Một lúc sau, bên ngoài cổ xe ngựa xuất hiện một vị ma pháp sư trẻ tuổi mặc áo choàng bạch kim xách theo tiểu hắc long như một con thỏ.
Mặc dù Ilos vẫn đang nằm trong tay Cố Tiên, cố gắng giãy giụa chạy trốn nhưng xung quanh luôn có một cơn gió bám theo cản trở mọi hành động của hắn.
Cố Tiên: Ma pháp rất dễ sử dụng.
Vì ngồi lâu trong xe ngựa, cậu cảm thấy có chút khó chịu nên ra ngoài đi dạo một chút, không ngờ vừa vặn bắt được tiểu hắc long đang chạy trốn.
Một lúc sau, xe ngựa tiếp tục di chuyển.
Cậu bé với mái tóc đen và đôi mắt vàng sẫm quấn trong một chiếc chăn nhỏ, rúc vào góc xe không nói một lời.
Phổ Phổ ngồi xổm bên cạnh, nhẹ nhàng kéo mép chăn.
Ilos càng ôm chăn chặt hơn.
Phổ Phổ thích thú chọc vào mặt hắn.
Ilos trầm mặc giấu mặt dưới tấm chăn.
Phổ Phổ bật cười và nghĩ thầm, tiểu hắc long này được chủ nhân nhặt về không hề nguy hiểm và có lá gan rất nhỏ.
Trong ấn tượng của y, tộc rồng rất mạnh mẽ, hung bạo, tàn ác và khát máu ——tiểu hắc long này quả thật là một trường hợp đặc biệt.
Phổ Phổ ngồi tựa lưng vào ghế và nhìn vào tay Cố Tiên.
Cố Tiên nhận thấy Ilos dường như đang trộm nhìn mình, cậu liếc mắt nhìn sang thì hắn liền cúi đầu trốn vào trong chăn.
Cố Tiên nhìn tiểu hắc long: "Có muốn ăn kẹo không?"
Vì Phổ Phổ thích ăn kẹo đường phong ở thành Duron nên cậu đã mua một ít trước khi khởi hành.
Ilos không nói gì, nhưng Phổ Phổ lại tràn đầy mong đợi. Cố Tiên đưa cho hai người trong xe một phần kẹo nhỏ và nói:
"Chúng ta phải sống hòa thuận."
"..."
Trong không khí phát ra hương thơm ngọt ngào, Ilos lặng lẽ nhìn viên kẹo hoàng kim trong suốt trong lòng bàn tay.
Cơ thể hắn không còn đau nhức, đuôi rồng vẫn còn nguyên vẹn. Tựa như được ngâm mình trong nước nóng, vô cùng thoải mái.
Hắn biết đó là do vị ma pháp sư nhân loại xinh đẹp trước mặt.
…Những kẻ xua đuổi hắn, làm tổn thương hắn và lăng mạ hắn bằng những lời lẽ chán ghét cũng đều là nhân loại.
Cô bé đưa cho hắn viên kẹo đã sợ hãi đến mức bật khóc khi nhìn thấy chiếc đuôi rồng của hắn.
Chỉ có vị ma pháp sư nhân loại này là không tỏ ra chán ghét hắn, còn đối với hắn mỉm cười, và...
Ilos cau mày ôm chặt chiếc chăn bông vào người.
Hắn không thể tin tưởng nhân loại.
Nhân loại đều xấu.
Nhưng, nhưng mà...
Trong chăn, tiểu hắc long trầm ngâm âu yếm viên kẹo, lén lút liếʍ viên kẹo đường phong hoàng kim.
Kẹo thật ngọt.
——
Mấy chiếc xe chất đầy hàng hóa xếp thành hàng dài dưới cái nắng như thiêu đốt. Người đánh xe im lặng quất roi ngựa, mồ hôi hòa lẫn với bùn đất bị vó ngựa giẫm nát.
Theo sau đoàn thương buôn là những người bán hàng rong. Bả vai của bọn họ bị đè nặng bởi những chiếc kệ hàng cao hơn mình và những dãy đồ dùng rực rỡ muôn màu, đó là toàn bộ tài sản của họ.
Đối mặt với ánh nắng chói chang, người dẫn đầu đoàn thương buôn lau mồ hôi trên trán. Cách đó không xa, một chiếc xe ngựa tinh xảo được khắc hoa văn độc đáo xuất hiện trong tầm mắt của họ.
Chiếc xe ngựa ma pháp.
Vốn dĩ đoàn thương buôn đang lái xe ở bên đường, sau khi phát hiện ra chiếc xe ngựa ma pháp. Họ cố tình duy trì tốc độ và từ từ né sang một bên.
Người dẫn đầu đoàn thương buôn kéo dây cương và thường xuyên liếc nhìn sang một bên.
Cho dù đã cách xa thị trấn, thỉnh thoảng ma vật và dị tộc sẽ xuất hiện.
Vị đại nhân trong xe dường như đang đi cùng tuyến đường với bọn họ và nếu bọn họ gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào. Nói không chừng, họ sẽ được vị đại nhân bảo vệ.
Ông ta chú ý đến phản ứng bên trong xe ngựa, thấy xe ngựa vẫn di chuyển với tốc độ như cũ và không có ý định tránh né đoàn xe của ông. Người dẫn đầu đoàn thương buôn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Điều này có nghĩa là vị đại nhân trong xe ngựa đã chấp nhận để bọn họ bám theo.
Có vẻ như đây là một vị ma pháp sư có lòng khoan dung độ lượng.
Ngay giữa trưa, đoàn thương buôn dừng xe để sửa chữa vài thứ. Lúc này, cỗ xe ngựa sang trọng cũng dừng lại.
Ánh mắt của mọi người trong đoàn tò mò nhìn sang, một bàn tay trắng nõn mảnh khảnh đẩy cửa xe ra.