Nữ Y Kiều Mềm Được Vạn Thú Sủng Ái

Chương 8

Khương Trà đột nhiên quay đầu, khóc lóc gọi to về phía góc hang trống không, vừa nói vừa vỗ mạnh lên đùi mình.

Cảnh tượng kỳ lạ này khiến Khương Lộ tái mặt, hắn ta hoảng hốt nhìn quanh: “Mẹ đâu? Mẹ trở về hả?”

Khi hắn ta kịp hoàn hồn, Khương Trà đã chạy biến đâu mất tiêu rồi.

“Chết tiệt! Nhuyễn Nhuyễn nói đúng thật, Khương Trà đúng là một kẻ hai mặt chuyên đi lừa gạt người khác!”

Khương Lộ nguyền rủa vài tiếng rồi lập tức đuổi theo ra ngoài.

>>>

Trong bộ lạc, nơi ở tốt nhất chính là hang động của đại tế tư và tộc trưởng.

Địa vị của đại tế tư gần như ngang hàng với tộc trưởng.

Tộc trưởng là một thú nhân nam mạnh mẽ, được những thú nhân nam khác vô cùng kính trọng, trong khi đại tế tư lại là một thú nhân nữ đã già, đôi khi bà cũng đứng ra giúp đỡ những nữ nhân khác, là một bà lão bề ngoài lạnh lùng nhưng lòng dạ lại nhân hậu.

Năm nay đại tế tư nữ Lạp Cổ đã hơn 50 tuổi, trong thế giới của thú nhân, tuổi này đã được coi là cao niên rồi.

Thế giới thú nhân đầy rẫy hiểm nguy lại có hai giai đoạn khó khăn là mùa mưa và mùa đông, nên tuổi thọ của họ thường không dài, sống đến 60 tuổi đã được coi là trường thọ.

Trừ khi sức chiến đấu có thể đạt đến cấp 8 trở lên, có thể hy vọng vượt qua ngưỡng trăm tuổi, nhưng đó chỉ là truyền thuyết. Suốt bao năm qua, bộ lạc chưa từng xuất hiện một ai như vậy.

Khương Trà thở hổn hển chạy đến trước cửa hang động của đại tế tư, vén tấm màn lên và thấy một bà lão tóc đã bạc trắng đang áp tai lên bụng của một thú nhân nữ, hình như đang lắng nghe điều gì đó.

Thú nhân nữ nằm trên phiến đá, mặt mày lộ rõ vẻ đau đớn, thỉnh thoảng còn rên khẽ.

Lạp Cổ nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn và thấy Khương Trà, là một giống cái không thể sinh con, thì mặt bà lập tức tối sầm lại: “Ra ngoài!"

Khương Trà vốn định đến nhờ đại tế tư giúp đỡ, nhưng khi nhìn thấy thú nhân nữ đang nằm trên giường, cô lập tức nhận ra người này có dấu hiệu sẩy thai nhẹ.

Tuy nhiên, hình như đại tế tư vẫn chưa phát hiện ra nguyên nhân.

Cô quan sát kỹ lưỡng một lúc, trong lòng đã có tính toán mới.

Đại tế tư là nữ tế tư duy nhất của bộ lạc Thử Sơn suốt trăm năm qua, nhưng bà lại là người giỏi nhất từ trước đến nay.

Lạp Cổ không chỉ có khả năng kiểm tra khả năng sinh sản của nữ nhân mà còn có thể đánh giá cấp độ chiến đấu của thú nhân nam, thậm chí còn đỡ đẻ cho thú nhân nữ và giảng dạy kiến thức cơ bản về việc nâng cao cấp độ chiến đấu cho thú nhân nam.

Vì vậy, dù không có con cái, trong bộ lạc cũng chẳng ai dám bắt nạt bà.

Tuy nhiên, dù tài giỏi như thế, bà cũng chỉ mới trở thành học trò của vị đại tế tư trước đó khi đã ngoài ba mươi tuổi.

Nghe nói phu thú và con của bà đều đã qua đời do tai nạn, còn bà thì vì ra ngoài hái thuốc mà bị thương, nên từ đó không thể mang thai nữa, suốt những năm tháng sau này chỉ sống cô độc một mình.

Nếu có thể trở thành học trò của bà thì dù không có phu thú, cô cũng sẽ không phải lo là sẽ bị đuổi ra khỏi bộ lạc.

Khương Trà cúi đầu, nói với giọng chân thành: “Xin lỗi đại tế tư, con không cố ý xông vào, nhưng mà đệ đệ của con… hôm nay nó định đuổi con vào trong động Ty, con thật sự không còn cách nào khác nên mới đến đây cầu cứu bà.”

“Ngươi…”

Nhìn vết thương còn sót lại trên trán của Khương Trà và dáng vẻ lấm lem của cô, Lạp Cổ thở dài một tiếng rồi cũng không đuổi cô đi nữa: “Ngồi ở một góc kia đi, nhớ là đừng làm phiền ta.”

Khương Trà không gật đầu đồng ý. Cô đến đây là để thể hiện giá trị của bản thân, nếu không nói thì sao mà được chứ?

Cô bước đến bên cạnh nữ nhân mang thai, nhẹ giọng hỏi: “Đại tế tư, có phải nàng ấy đã ăn phải thứ gì không nên ăn không?”