Lạp Cổ khẽ nhíu mày nhưng không tức giận, ngược lại còn nhìn về phía thú nhân nữ trên giường đá: “A Thải à, hôm nay ngươi có ăn thứ gì không nên ăn không?”
Đau bụng dữ dội đúng là cũng có thể do vấn đề ăn uống.
Vừa nãy, Lạp Cổ còn nghĩ là do đứa bé không ngoan, cứ quậy phá không ngừng trong bụng nữ nhân tội nghiệp này, nên mới cúi xuống lắng nghe kỹ âm thanh từ bụng của nàng ấy.
Thú nhân nữ khi mang thai rất khổ sở, may mắn là thú nhân Thử tộc chỉ mang thai trong vòng một tháng.
Những đứa trẻ có thiên phú kém thường sẽ nghịch ngợm nhiều hơn, ngược lại, những đứa có thiên phú cao sẽ tự biết bảo vệ mẹ, giúp mẹ sinh nở nhanh hơn.
Ban đầu, đại tế tư nghi ngờ rằng do đứa bé trong bụng A Thải có phẩm chất quá kém, nên nàng ấy mới đau đớn như vậy.
"Không đâu, hôm nay con chỉ ăn rau dây thừng, phu thú của con còn chưa đi săn về nên con chỉ có thể ăn tạm thứ đó cho no bụng thôi, trước đây cũng đã ăn rồi mà có bị gì đâu ạ!”
A Thải là một nữ nhân trẻ tuổi da ngăm đen, nàng ấy ôm bụng đau đến nỗi mồ hôi tuôn như mưa: “Đại tế tư, bà đừng nghe nha đầu này nói linh tinh, mau giúp con giảm đau đi.”
Danh phận "thạch nữ" của Khương Trà hôm qua đã lan truyền khắp bộ lạc, từ một cô nhi vốn đã không được ưa thích, giờ đây cô lại trở thành một kẻ vô dụng bị người khác xa lánh.
“Rau sam…”
Khương Trà khẽ lẩm bẩm, sau khi nhớ lại đặc điểm của loại rau này, cô bất ngờ nói: “Đó là cây rau sam, ăn loại rau này có nguy cơ gây sẩy thai đấy ạ…”
Lạp Cổ bắt đầu cảm thấy không hài lòng: “Đừng giở trò khôn vặt nữa, nếu muốn ở lại đây thì đừng làm phiền ta chữa trị cho người khác.”
Bà định đuổi Khương Trà ra ngoài, nhưng nghĩ đến tính cách của đệ đệ nhà cô, bà lại vô cảm tiếp lời: “Ta không nhận học trò.”
Trước đây cũng có một “thạch nữ” từng có ý định lợi dụng bà để tránh khỏi số phận vào động Ty mà giả vờ làm học trò của bà.
Kết quả là không chịu học hành tử tế những kiến thức bà dạy, ngược lại còn âm thầm dụ dỗ những thú nhân đã có thê thú nữa.
Việc kết bạn đời trong bộ lạc là chuyện trọng đại, không đơn thuần chỉ là hai người sống chung với nhau mà là phải lập lời thề sẽ ở bên nhau suốt đời.
Một khi đã quyết định kết đôi, trên người thú nhân nam sẽ in dấu ấn của giống cái đó, suốt đời không được phép tìm thêm nữ nhân khác, cũng không được làm tổn thương nữ nhân của mình.
Trừ khi giống cái chết đi, nếu không dấu ấn trên người nam nhân sẽ không bao giờ biến mất.
Còn nữ nhân có thể mang nhiều dấu ấn, trên người họ có thể tồn tại hơi thở của nhiều nam nhân, và điều này giúp nam nhân có thể cảm nhận được vị trí của nữ nhân để kịp thời bảo vệ họ.
Học trò mà Lạp Cổ từng nhận có tâm địa độc ác, để dụ dỗ một thú nhân đã có thê thú, nàng ta lén lút hạ độc, hãm hại vị thê thú khiến thú nhân kia phải xóa bỏ dấu ấn, rồi cả hai cùng nhau bỏ trốn khỏi bộ lạc.
Sau sự việc đó, mặc dù tộc trưởng không trách cứ Lạp Cổ và người dân trong bộ lạc cũng vì nể bà nên không ai dám nói gì, nhưng Lạp Cổ đã già đi rất nhiều sau đó. Từ lúc đó, bà dẹp bỏ lòng nhân ái sang một bên và không bao giờ nhận thêm học trò nữa.
Ngay từ khi Khương Trà mở lời, bà đã đoán được suy nghĩ của cô nương này.
Nếu không phải thấy cô đáng thương, bao năm qua ở trong bộ lạc không gây ra chuyện gì lớn thì bà đã đuổi cô đi từ lâu rồi.
Khương Trà không phủ nhận mục đích của mình, cô chậm rãi nói: “Rau sam cũng chính là rau dây thừng, bình thường ăn ít thì không sao, nhưng nếu ăn nhiều trong thai kỳ thì sẽ có nguy cơ gây sẩy thai. Thực ra, rau sam có tác dụng thanh nhiệt giải độc, lợi tiểu, tiêu viêm, hạ khát, hạt có thể làm sáng mắt, còn có thể dùng làm thuốc cho thú và thuốc trừ sâu. Thân và lá non có thể làm rau ăn, vị chua, cũng là một loại thức ăn rất tốt cho gia súc. Chỉ có điều người đang mang thai không nên ăn nhiều, vì nó rất dễ gây sẩy thai. Chắc hẳn bình thường thú nhân trong bộ lạc cũng ăn qua, không gặp chuyện gì nên không ai để ý.”