Thiếu niên im lặng một lúc, rồi bỗng nói kiên quyết: "A Trà, ta đã quyết định từ nhiều năm trước rồi, ta chỉ muốn làm phu thú của nàng, dù nàng có là thạch nữ đi chăng nữa thì ta đây cũng không bận tâm."
Đáng tiếc, người mà hắn muốn tỏ tình đã không còn nghe thấy những lời này nữa.
Khương Trà liếʍ môi. Linh hồn của cô đã hòa nhập hoàn toàn với cơ thể này, tiếp nhận trọn vẹn ký ức của nguyên chủ.
Bản năng của thú nhân khiến cô không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của miếng thịt tươi trước mắt.
Ở đây, hầu hết thú nhân đều ăn đồ tươi sống, họ gần như không biết đến khái niệm nướng thịt. Còn Khương Trà cũng chưa được ăn thịt tươi nhiều năm rồi.
Cô bỏ qua những kiến thức về ký sinh trùng, cầm lấy miếng thịt từ tay người thiếu niên và bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Cô đói đến mức ruột gan cồn cào. Cơ thể này đã không ăn gì từ hôm qua, vừa rồi cô chỉ ăn được hai quả không có vị gì.
Cứ nghĩ rằng lần đầu ăn thịt sống sẽ khó nuốt, không ngờ vừa cắn vào đã không thể kìm lại mà tiếp tục ăn như hổ đói.
"A Trà, ăn chậm thôi, cẩn thận kẻo nghẹn đấy."
Người thiếu niên nhìn cô, trong lòng đầy xót xa.
Sáng nay, hắn nghe tin Khương Lộ định bán tỷ tỷ của mình đi, nói rằng sẽ sớm đưa tỷ tỷ vào "động Ty", hắn sợ hãi đến mức vội vã chạy đến. May mà giống cái của hắn vẫn còn ở đây.
Sau khi ăn được nửa miếng thịt, Khương Trà đặt phần còn lại lên tấm da thú, hỏi: "Ngươi muốn làm phu thú của ta à, thế cha ngươi có đồng ý không?"
Hôm qua, trong lễ trưởng thành của cô, Lâm Bắc không xuất hiện, có vẻ như hắn bị cha mình gọi đi săn rồi.
Lâm Bắc nghe vậy thoáng sững ra, nhưng rồi kiên quyết nói: "Ta sẽ thuyết phục cha mình. A Trà, ngoài nàng ra thì ta đây không muốn kết đôi với ai nữa."
Khương Trà nghĩ đến nhiệm vụ mà hệ thống giao cho cô. Cô phải chọn một thú nhân để sinh con trong ba ngày, thà chọn thanh mai trúc mã tốt với cô nhất còn hơn tìm một thú nhân xa lạ.
Hơn nữa, cô có hệ thống sinh con, chỉ cần sinh được đứa trẻ thì thể chất thạch nữ sẽ tự nhiên bị phá bỏ thôi.
Cô nắm lấy tay thiếu niên khích lệ: “Ừ, ta tin ngươi.”
Dù thất bại cũng không sao, chỉ cần tìm cơ hội ở chung phòng với hắn là được.
Lần đầu Lâm Bắc thấy giống cái chủ động thân thiết với mình như vậy, mặt đỏ bừng lên, lắp bắp nói: “Vậy… vậy nàng nghỉ ngơi đi nhé, ta sẽ về bàn với cha về chuyện kết đôi.”
Nói xong, hắn bước đi, cứ ba bước lại ngoảnh đầu nhìn lại một lần.
Sau khi Lâm Bắc rời đi hẳn, Khương Trà xử lý sơ qua vết thương trên trán, múc một gáo nước trong hồ uống, cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn hẳn.
Nhìn xuống hồ nước, cô thấy phản chiếu trong nước là một cô gái tóc đen, Khương Trà cúi đầu nhìn lại cơ thể mình, thầm nghĩ nếu không nhờ Lâm Bắc chăm sóc thì cô đã không thể giữ được thân hình tốt như vậy rồi.
Cô bắt đầu nghiên cứu hệ thống sinh con, bởi đây chính là chỗ dựa giúp cô trở nên mạnh mẽ hơn.
Chẳng bao lâu, cô phát hiện trong túi hệ thống có ba món đồ, bên cạnh hiển thị mấy chữ lớn: “Quà tân thủ.”
Mở ra, có ba thứ: một viên Sinh Tử Đan, nếu uống sau khi giao hợp với giống đực sẽ chắc chắn mang thai, đồng thời miễn khỏi đau đớn khi sinh, mỗi viên chỉ có tác dụng một lần.
Ngoài ra còn có một chai thuốc tăng cường thể chất và một gói thịt bò khô nữa.
Túi hệ thống không thể lưu trữ đồ vật, đã lấy ra thì không thể bỏ lại được, vì vậy cô không vội lấy thịt bò khô và Sinh Tử Đan mà uống ngay thuốc tăng cường thể chất.