Lầm Tưởng Trưởng Công Chúa Là Thiếp Nên Đưa Về Nuôi Dưỡng Ở Bên Ngoài

Chương 16

Khi sắp đến hầu phủ, Ôn Chước Cẩn mới cố gắng đè nén những suy nghĩ ngày càng mạnh mẽ trong lòng.

Khi nàng trèo tường vào Tịnh Phương Hiên, bỗng nhiên nghe thấy tiếng nói quen thuộc, thì ra là nhị tiểu thư Ôn Bội Xu đã tới.

Nghe tin chuyện của nhà cữu cữu Ôn Chước Cẩn, Ôn Bội Xu trong lòng mừng rỡ vô cùng, nhưng chưa dám chắc chắn vì sợ đó chỉ là chuyện nhất thời. Hơn nữa, vì Hầu phu nhân cản trở nên nàng nhịn suốt hai ngày, đến khi nghe tin cữu cữu của Ôn Chước Cẩn vẫn còn bị giam, nàng mới tìm đến Ôn Chước Cẩn.

Thường ngày luôn phải chịu uất ức, lần này nàng nhất định phải khiến Ôn Chước Cẩn xấu mặt.

"Chúng ta là tỷ muội, gặp mặt thì có gì mà các ngươi phải ngăn cản? Mau cút hết đi! Tỷ ta không khỏe, ta càng phải vào thăm, nói chuyện an ủi tỷ ấy." Ôn Bội Xu nhìn đám hạ nhân ngăn cản, lạnh lùng nói, rồi tự mình bước vào.

Khương ma ma bị bà tử đi theo Ôn Bội Xu giữ lại, Thanh Quế cũng bị xô ngã. Tử Nhung, người có sức khỏe nhất, xông lên cản đường không cho nàng ta tiến vào.

"Ngươi dám cản đường chủ tử, người đâu, mau lấy kẹp miệng ả cho ta!" Ôn Bội Xu chỉ vào Tử Nhung tức giận quát, ngày thường kiêng dè Ôn Chước Cẩn cũng thôi đi, giờ chống lưng của nàng đã sụp đổ, nha hoàn của nàng thì đáng là gì.

Khi bà tử đi theo Ôn Bội Xu chuẩn bị ra tay, thì giọng nói yếu ớt của Ôn Chước Cẩn từ trong phòng vang lên.

"Nhị muội đã đến, đừng ngăn cản nữa, để muội ấy vào đi." Ôn Chước Cẩn nói với giọng vô cùng yếu ớt.

Tử Nhung lập tức tránh ra, Khương ma ma và mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Ôn Bội Xu hừ một tiếng, rồi bước vào trong phòng.

Lúc này, Ôn Chước Cẩn chỉ mặc nội y, tóc xõa rối tung, trông có vẻ tiều tụy và nhếch nhác.

Ôn Bội Xu lại gần nhìn Ôn Chước Cẩn, vẻ mặt không giấu nổi vui mừng, chẳng buồn che giấu nữa.

"Tỷ tỷ, chuyện của Trường Bá Viễn thế nào rồi? Nghe nói cả nhà bị tịch thu gia sản, chậc, ai cũng nói Trường Bá Viễn liêm chính, không ngờ lại như thế..." Ôn Bội Xu nói, đôi mắt không che giấu được ý cười.

Ôn Chước Cẩn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Ôn Bội Xu mà thầm thở dài, một cô gái đáng lẽ rất tốt, sao lại có sở thích đâm sau lưng người khác như vậy? Trước đây chắc chắn phải giả vờ ngoan ngoãn lắm.

"Muội muội, ta cũng nghe rồi. Cữu cữu bị oan. Phụ thân không cho ta ra ngoài, không biết muội muội có thể giúp ta gửi thư đến phủ Vinh Quốc Công không? Ta sẽ vô cùng cảm kích." Ôn Chước Cẩn nói.

"Tỷ tỷ nghĩ cái gì vậy? Còn muốn lôi kéo Ngọc ca ca xuống nước! Ngọc ca ca vốn dĩ không thích tỷ, trước đây đã nói muốn từ hôn rồi, nhưng vì nể mặt cữu cữu của tỷ, giữ lời hứa nên không từ hôn. Giờ chuyện như thế này xảy ra, tỷ còn muốn Ngọc ca ca giúp tỷ sao, đừng mơ!" Ôn Bội Xu nghiến răng nói.

Ôn Chước Cẩn không biết bao nhiêu phần trong lời của Ôn Bội Xu là thật, nhưng nàng cũng chẳng quan tâm đến tình cảm của Thẩm Ngọc Khuyết. Tuy nhiên, qua lời của Ôn Bội Xu, Ôn Chước Cẩn nghe ra được một chút ý tứ.

"Ngọc ca ca nói nếu không có hôn ước với tỷ, huynh ấy sẽ cưới ta. Mỗi lần huynh ấy đến hầu phủ đều tặng quà cho ta, còn quà của tỷ chỉ là tặng kèm mà thôi." Ôn Bội Xu mặt đỏ bừng, nhưng không kìm được mà khoe khoang.

"Cữu cữu của ta vốn có danh vọng cao trong hàng ngũ thanh lưu, lại có thừa tướngche chở, nên chưa bị định tội. Hơn nữa, ta là đích nữ hầu phủ, lại rất thành kính tín phụng Huyền Nữ nương nương, chẳng hề có lỗi lầm gì. Ta và thế tử đã định ra bát tự tại Thiên Huyền Cung, còn để lại danh thϊếp ở đó, cầu phúc cũng được ban hương tín là Như Ý hương. Lúc này nếu thế tử từ hôn, chẳng phải là bất kính với Huyền Nữ nương nương? Cũng sẽ khiến huynh ấy bị chỉ trích trong hàng ngũ thanh lưu." Ôn Chước Cẩn nhẹ nhàng nói, trong lòng nghĩ về chuyện bạc, bỗng nhiên nàng nghĩ ra một ý tưởng.

"Tỷ nói cái gì?" Ôn Bội Xu hỏi, nang ta không hiểu lắm những gì Ôn Chước Cẩn nói, nhưng khi nghe được thế tử mà từ hôn sẽ không có lợi, điều đó khiến nàng ta lo lắng.

"Có một cách, tốt cho tất cả mọi người. Ta sẽ chịu trách nhiệm vì bất kính với Huyền Nữ nương nương, chủ động từ hôn, có thể bảo vệ danh tiếng của phủ Vinh Quốc Công, cũng không liên lụy đến chuyện của cữu cữu. Nếu muội muội có thể gom đủ bạc bồi thường cho ta, ta sẽ chủ động từ hôn, đến Thiên Huyền Cung tạ lỗi với Huyền Nữ nương nương." Ôn Chước Cẩn tiếp tục nói.

Bên phủ Vinh Quốc Công hẳn là đang muốn tránh xa chuyện này, từ hôn chỉ là chuyện sớm muộn, cữu cữu khó mà được phục chức, nhưng Ôn Bội Xu chắc vẫn chưa hiểu điều đó. Họ đều rất tin tưởng Huyền Nữ nương nương, vừa hay nàng đang thiếu bạc, nhân cơ hội này gom chút bạc từ Ôn Bội Xu và kế mẫu cũng tốt.