Yến Duệ trở nên lúng túng, ánh mắt cậu không giấu nổi hoảng loạn, "Tôi sợ anh bận quá, không dám làm phiền." cậu cười gượng nói dối.
Trong lòng thì âm thầm phàn nàn, sao nam chính lại nhớ cả chuyện nhỏ nhặt thế này, mấy lời nói ngoài miệng ai mà coi là thật.
"Không sao, lần này tôi mời, lần sau em mời lại là được." Lăng Hạo thờ ơ nói, "Nhưng lần sau em nợ tôi hai bữa rồi đấy."
"..."
Sau bữa ăn, Yến Duệ cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Việc xuyên không vào thân phận này có một lợi ích duy nhất là không cần lo lắng về vấn đề tiền bạc. Thân xác hiện tại này thuộc tầng lớp trung lưu, là con út trong gia đình, được cưng chiều nhất, vì sở thích nên tự học nhϊếp ảnh.
Không giống như kiếp trước của cậu, cho đến lúc chết vẫn còn muốn tiết kiệm một khoản tiền đi lại, cuối cùng lại bị xe đâm chết.
Lấp đầy bụng là ưu tiên hàng đầu, còn làm cho thỏa mãn vị giác là lựa chọn thứ hai.
"Đi thôi, tôi đưa em về."
Nhìn thấy Yến Việt có vẻ mệt mỏi, Lăng Hạo chủ động lên tiếng.
Trên xe, sự thoải mái của không gian và cơn buồn ngủ vì bữa ăn no ập đến, Yến Duệ mơ màng nhắm mắt lại.
"Lái chậm một chút."
Nhìn thấy đầu Yến Duệ sắp nghiêng xuống, Lăng Hạo lập tức dùng vai để đỡ, ánh mắt hắn dừng lại trên gương mặt yên tĩnh của Yến Duệ.
"Không nói gì thì ngoan lắm."
Ngay sau đó, Lăng Hạo lại nghĩ đến cảnh tượng sáng nay, niềm vui mới nhen nhóm liền tan biến hết.
"Phải nhốt em lại tôi mới yên tâm."
Ngồi ở ghế phụ, trái tim của Viên Hách đập thình thịch.
Trời ạ, anh vừa nghe thấy gì thế này!
Qua gương chiếu hậu, Viên Hách nhìn rõ bàn tay thon dài của Lăng tổng đang nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của người đàn ông, ánh mắt say đắm, ở trong tay hắn, Yến Duệ như một viên ngọc quý vô giá.
Điên rồi! Lăng tổng hoàn toàn điên rồi!
Ánh mắt của Viên Hách đột nhiên chạm phải cái nhìn của Lăng Hạo, anh sợ hãi rụt ngay lại, da gà dựng hết lên.
Mẹ ơi, sợ quá, chỉ nhìn một cái mà ánh mắt của Lăng tổng như muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy!
Từ tận đáy lòng, Viên Hách đã đặt Yến Duệ vào hạng nhân vật cần bảo vệ cấp đặc biệt, dù có đắc tội với Lăng tổng cũng không được làm phật lòng Yến Duệ.
Viên Hách rút lại những suy nghĩ nhỏ nhặt của mình, bắt đầu làm việc.
Bỗng nhiên, anh nhìn thấy một tin tức nóng đang leo thang với tốc độ chóng mặt, "Lăng tổng..."
Viên Hách định báo cáo nhưng nhận được ánh mắt như muốn gϊếŧ người của Lăng Hạo.
Viên Hách thật sự muốn lắc đầu mình mấy cái xem có nghe thấy tiếng nước không, nhìn Yến Duệ đang ngủ say, anh hạ giọng, đưa chiếc máy tính bảng qua, "Ngài và Yến Duệ lên báo rồi, có cần dập xuống không ạ?"
Lăng Hạo nhìn vào tiêu đề "Chấn động: Hai người đàn ông đẹp trai xuất hiện trên Đại lộ số 5, nghi ngờ là một cặp đôi", lông mày hắn giật giật.