Sau Khi Bị Bắt Kết Hôn Cùng Tình Địch

Chương 1.2: "Trì Ẩm Đông! Chuyện kết hôn cậu cứ nằm mơ đi!"

Mọi người ngồi trên sô pha, Quý Huy Long lên tiếng trước, giọng nói trầm vang như đang tuyên bố một tin tức quan trọng. Ông không dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề ngay khi Quý Niệm Thanh vừa ngồi xuống:

"Ông và cụ Trì đã bàn bạc với nhau, đám cưới của con và Ẩm Đông sẽ được tổ chức vào thứ bảy tuần sau!"

Quý Niệm Thanh vốn dĩ mặt không có biểu cảm, nhưng sau khi nghe thấy lời ông ngoại nói, cả người cô cứng đờ lại, hoài nghi mình đã nghe lầm liền ngồi xuống sô pha hỏi lại: "Ông nói cái gì?"

"Đám cưới của con và Trì Ẩm Đông đã được ấn định vào thứ bảy tuần sau."

Tục ngữ có câu nữ nhân trở mặt còn nhanh hơn lật sách quả thực có phần đúng, nhất là khi lời nói chạm vào điểm yếu của họ.

Khóe miệng Quý Niệm Thanh đang giơ lên lập tức hạ xuống, ánh mắt nhu tình vừa rồi lập tức tan biến, thay vào đó là một ngọn lửa đang bốc cháy, cô đứng dậy, không quan tâm đến ánh mắt của những người xung quanh, hét lớn:

"Cùng Trì Ẩm Đông??? Không phải cùng Trì Tố sao?"

Trì Ẩm Đông là con gái lớn còn Trì Tố là con gái út Trì gia. Dựa theo quy định của Quý gia, Quý Niệm Thanh đã đến tuổi kết hôn. Tuy rằng cô có quan hệ không tốt với Trì Ẩm Đông, nhưng với Trì Tố lại không tồi.

Nếu so với việc ở trên phố tùy tiện tìm một người nào đó, Quý Niệm Thanh vẫn là tình nguyện kết hôn cùng Trì Tố. Hai người đã giao ước ngoài việc kết hôn, vẫn là người nào sống cuộc sống của người đó. Hiện tại hai người cũng đã đến tuổi, cho nên việc kết hôn này đã được lên kế hoạch từ lâu.

Không nghĩ tới nửa chừng sẽ đổi người?

Quý Niệm Thanh đè nén cơn giận trong lòng, mặt vẫn nghiêm túc nói: "Trì Tố thì có thể, Trì Ẩm Đông không có cửa."

Cậu hai ngồi bên cạnh Quý Huy Long chen vào nói: "Chuyện hôn lễ của con và Trì Tố trước đó không tồi, nhưng gần đây có vẻ như con bé đang yêu một người khác. Vừa đúng lúc đại tiểu thư Trì gia chưa kết hôn, hai người các con ở bên nhau cũng tốt. Chúng ta đều cảm thấy, Trì Ẩm Đông và con rất xứng đôi."

Mình và Trì Ẩm Đông rất xứng đôi sao? Quý Niệm Thanh cố gắng kiềm chế biểu cảm, trong lòng âm thầm mắng Trì Tố nham hiểm, chuyện quan trọng như thế tại sao không bàn bạc trước với cô?

Quý Niệm Thanh ổn định lại tinh thần, mặt vẫn nghiêm túc nhưng lại trái lương tâm nói: "Không phải Trì Ẩm Đông không xứng với con, mà là cô ấy quá ưu tú, con không xứng với cô ấy."

Quý Huy Long khuôn mặt luôn hiền từ lúc này có vẻ rất tức giận, dì và cậu của Quý Niệm Thanh cũng không dám hé răng. Họ hiểu rõ tính cách của hai người này.

"Cuộc hôn nhân này nhất định phải diễn ra, con quên trước đây mẹ con đã nói gì với ông sao?"

Nhắc đến mẹ, Quý Niệm Thanh ngẩn người, nhưng vẫn kiên quyết nói: "Ông ngoại! Trì Ẩm Đông không được, nếu nhất định phải kết hôn với cô ấy, con thà tìm một người trên phố để kết hôn!"

Cậu ba lạnh lùng nói: "Niệm Thanh! Con không được nói chuyện vô lễ với ông ngoại như vậy!"

Cuối cùng Quý Niệm Thanh cũng hiểu vì sao hôm nay mọi người đều tới đây, họ tới là vì muốn thuyết phục cô.

Cô đối với Trì Ẩm Đông không đơn giản chỉ là chán ghét, còn mang theo sự oán hận rất lớn.

Cô cảm thấy từ trước đến nay Trì Ẩm Đông là một người giả dối, luôn tỏ ra thanh cao và đứng đắn, nhưng sự thật là trước đó không lâu Trì Ẩm Đông mới cướp mất người yêu của cô.

Đây là lần thứ 8 Trì Ẩm Đông hành động như vậy.

Quý Niệm Thanh suy nghĩ rất nhanh, hôn sự này nhất định không thể xảy ra. Nếu kết hôn, mỗi ngày cô sẽ bị Trì Ẩm Đông khi dễ.

"Ông ngoại, việc này ông không thể chỉ hỏi con có đồng ý hay không, ông phải hỏi Trì Ẩm Đông, con sợ cô ấy ghét con."

"Con bé đã đồng ý."

Quý Niệm Thanh trong lòng lộp bộp một tiếng, có loại cảm giác như mình bị lừa.

Cô không chịu bỏ cuộc, "Ông ngoại, cô ấy là phụ nữ, con cảm thấy kết hôn với đàn ông vẫn tốt hơn một chút. Không phải Trì gia còn một cậu con trai sao?"

Khi Quý Niệm Thanh nói những lời này, ngay cả dì của cô cũng cảm thấy xấu hổ thay cho cô. Mọi người trong Quý gia ai cũng biết cô đã sớm cong thành nhang muỗi, bây giờ còn mặt mũi mà nói rằng cô muốn kết hôn cùng đàn ông?

Quý Huy Long ngồi ở giữa sô pha vẫn luôn im lặng không nói gì, đợi Quý Niệm Thanh nói xong, ông cầm chiếc gậy trong tay gõ lên sàn gỗ, ho nhẹ một tiếng, nói: "Năm trước ở trước mặt chúng ta nói không thích đàn ông chính là con, hơn nữa chúng ta cũng không ngại Ẩm Đông là con gái, tiểu thiếu gia Trì gia mới tám tuổi, kết hôn, con đang nói cái gì vậy?"

Quý Niệm Thanh còn tưởng rằng có thể tiếp tục tranh luận, nhưng lời nói chưa kịp thốt ra đã bị Quý Huy Long làm cho cô không thể mở miệng.

Xem ra bọn họ đã sớm chuẩn bị làm cô trở tay không kịp.

"Ông ngoại, con không muốn kết hôn, con thật sự chán ghét Trì Ẩm Đông." Quý Niệm Thanh ăn ngay nói thật, chỉ mong có một người đứng về phía cô cũng tốt.

Mọi người vẫn im lặng.

"Chán ghét không quan trọng, cảm tình có thể bồi dưỡng."

Quý Niệm Thanh trong lòng vô cùng bất mãn, cô không thể tin được ông ngoại có thể nói như vậy. Nghĩ đến cùng Trì Ẩm Đông bồi dưỡng cảm tình, cô liền lập tức cảm thấy ớn lạnh.

Quý Niệm Thanh không sợ trời không sợ đất, nhưng cô sợ Trì Ẩm Đông, không còn cách nào khác, cô chỉ có thể ăn ngay nói thật: "Là thật sự chán ghét, bồi dưỡng không được."

Quý Huy Long vẫn luôn bình tĩnh ôn hòa khi nói chuyện với Quý Niệm Thanh, nhưng lúc này thấy cô không nghe lời, trong lòng cảm thấy rất tức giận.

Đôi mày ông nhăn lại, vẻ mặt hiền từ trở nên sắc bén, đôi mắt trừng lớn, giọng điệu trở nên nghiêm khắc: "Ẩm Đông có điểm nào để con chán ghét? Cuộc hôn nhân này con không muốn cũng phải chịu, vốn dĩ ông mang cậu và dì tới đây là vì muốn chúc mừng con, cuối cùng con lại một hai đối nghịch với ông. Chuyện này không có thương lượng!"

Quý Huy Long vẫn luôn rất cưng chiều Quý Niệm Thanh, Quý gia ai cũng biết, nhưng ông cũng là một người rất cố chấp, không ai có thể lay chuyển được.

Quý Niệm Thanh trong lòng khổ sở, nghĩ thầm từ khi nào thì mình không có quyền lựa chọn kết hôn? Trì Ẩm Đông là ai chứ?

Quý Niệm Thanh càng nghĩ càng tức giận, cô không muốn tranh cãi nữa, quay người bỏ lên lầu.

Dì tư vẫn luôn ngồi im lặng nãy giờ rốt cuộc đứng dậy định gọi cô lại, lại bị Quý Huy Long ngăn cản, "Mặc kệ nó, để cho nó có thời gian suy nghĩ lại! Ẩm Đông vẫn luôn quan tâm và yêu quý nó, nó đã không cảm kích, hiện tại còn ở trước mặt ta làm ầm ĩ! Dù sao nó cũng chưa nói là không kết hôn, coi như đã đồng ý!"

Đối với lời nói này của ông ngoại, Quý Niệm Thanh không quan tâm, nổi giận đùng đùng bỏ lên lầu.

Cô thở phì phì lấy điện thoại ra gọi...

Điện thoại mới kêu một tiếng người ở đầu bên kia đã nhấc máy, còn chưa kịp nói gì đã bị Quý Niệm Thanh lên tiếng:

"Trì Ẩm Đông! Chuyện kết hôn cậu cứ nằm mơ đi! Tôi còn chưa tìm cậu tính sổ!"

Quý Niệm Thanh nói xong những lời độc ác cũng không cho người kia cơ hội nói chuyện. Cô nhanh chóng cúp máy, lửa giận trong lòng vẫn chưa nguôi ngoai, dứt khoát ném điện thoại ở trên giường....