Tác Giả: |
Khuynh Đồi Lưu Niên
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-11-13 19:57:55 |
Lượt Xem: |
6.4K |
Quản Lý: |
Hương Quỳnh
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/muoi-sau-nam-goa-phu/ |
Là con gái của Thái phó, Ôn Tuyết Trừng và Cửu hoàng tử Tiết Nguyên Chiêu lớn lên bên nhau từ nhỏ, cùng học tập, tình cảm sâu đậm.
Ôn Tuyết Trừng có dung mạo tuyệt mỹ, khuynh quốc khuynh thành; Cửu điện hạ Tiết Nguyên Chiêu với tướng mạo tuấn tú, phong thái xuất chúng. Nhiều người nói, họ là trời sinh một cặp.
Tiết Nguyên Chiêu hứa với nàng rằng nếu có thể cưới nàng, sau này sẽ không nạp thϊếp, tuyệt đối không thay lòng.
Tiết Nguyên Chiêu cầu hôn với Thái phó, nhưng bị từ chối. Thái phó nói với chàng rằng Ôn Tuyết Trừng đã có hôn ước, nàng đã được hứa gả cho tân khoa tiến sĩ Hàn Chẩn. Lý do không có gì khác, Hàn Chẩn thanh nhã cao quý, tiền đồ vô hạn, còn Tiết Nguyên Chiêu lúc này đang chìm sâu trong việc tranh giành ngôi vị, tương lai bất định.
...
Ôn Tuyết Trừng nghĩ rằng khi Tiết Nguyên Chiêu lên ngôi, chàng sẽ đón nàng rời khỏi nhà họ Hàn.
Tiết Nguyên Chiêu quả thật đã thắng lợi trong cuộc tranh đoạt ngôi báu. Năm đầu tiên lên ngôi, chàng tổ chức tuyển tú quy mô lớn, làm hậu cung thêm náo nhiệt. Nàng ở Hàn phủ, nghe được tin này thì lập tức rơi lệ.
Nhiều năm sau đó, Ôn Tuyết Trừng dường như bị chàng lãng quên.
...
Ôn Tuyết Trừng và Tiết Nguyên Chiêu gặp lại nhau tại một yến tiệc Trung thu trong cung.
Lúc đó Hàn Chẩn đã mất được ba năm vì hi sinh trong công vụ, nàng đã mãn tang, cha nàng đón nàng về kinh thành từ Duẫn Châu. Nàng tràn đầy hy vọng, chờ đợi yến tiệc Trung thu để có thể nối lại duyên xưa cùng chàng.
Ôn Tuyết Trừng từng nghĩ rằng mình là người Tiết Nguyên Chiêu mãi mãi không thể quên, mọi người đều nói Ôn Tuyết Trừng sẽ quay lại, hậu cung chắc chắn sẽ dậy sóng gió máu tanh.
Gặp lại như mong muốn, nàng nghĩ rằng sẽ đợi được chàng giữ lời hứa, giải tán hậu cung vì nàng, dồn hết yêu thương cho nàng... Nhưng nàng chỉ nhận được một thánh chỉ lạnh lùng, phong nàng làm Quý phi, sau đó là vô số đêm dài lạnh lẽo trong cung.
Chàng có sủng phi khác là Từ Quán, vì Từ Quán mà lạnh nhạt với ba ngàn giai nhân trong hậu cung.
Một lần say rượu, cuối cùng chàng cũng đến cung của nàng, trong lúc gối chăn ấm áp, khi đôi uyên ương sắp thành, hành động của chàng đột nhiên ngừng lại. Chàng nhìn nàng, thở dài nói: "Trẫm nạp nàng chỉ vì trong đời có điều tiếc nuối. Nay đạt được rồi cũng chẳng thấy có gì hơn thế. Nực cười cho nàng, làm thê tử của người khác mà lại ngày đêm nhung nhớ trẫm, như vậy thì nàng có xứng đáng với Hàn Chẩn không?"
Nước mắt nàng rơi lã chã, cuối cùng hỏi điều nàng luôn canh cánh trong lòng: "Chẳng phải Bệ hạ đã từng hứa với thϊếp sao..."
Chàng cười nhạt một tiếng: "Nàng dựa vào đâu để nghĩ rằng trẫm sẽ mãi nhớ một quả phụ?" Chàng vung tay áo rời đi, nghe nói sau đó chàng đến điện Trường Sinh của Từ Quán.
Ôn Tuyết Trừng bị chàng bỏ lại trên giường, đối diện với ngọn nến đỏ chập chờn, nước mắt nàng rơi đầy mặt. Nàng che mắt lại, cuối cùng cũng hiểu ra, trong những năm tháng họ bỏ lỡ nhau, tất cả đã đổi thay, không thể quay lại nữa.
Sau đó chàng giải tán hậu cung vì Từ Quán, cho phép phi tần tự do kết hôn, duy chỉ ra lệnh cho Ôn Tuyết Trừng xuống tóc đi tu. Trước ánh đèn xanh và Phật pháp, lòng nàng đột nhiên tan nát, dùng một cây trâm vàng đâm thủng cổ họng, nhẹ nhàng kết thúc cuộc đời này.
Trước khi chết, máu chảy dâng trào, sắc đỏ ngập trời, nàng dường như thấy vị hoàng đế áo đen tuấn tú phá cửa xông vào, ôm nàng vào lòng, đôi tay run rẩy dữ dội. Chàng nói gì đó, nhưng nàng không còn nhớ được gì nữa.
...
Ôn Tuyết Trừng nghĩ, kiếp này nàng sẽ không còn mộng tưởng, cũng sẽ không còn tự cho rằng mình là tình đầu không thể thay thế trong lòng Tiết Nguyên Chiêu nữa...
.