"Á.."
Đôi bàn tay dơ bẩn ôm lấy người Lý Lệ, trực tiếp ném lên giường. Thế giới trong cô quay cuồng, cơ thể mềm nhũn không đứng dậy nổi. Đôi mắt mờ mịt nhìn hai người đàn ông từ từ đi tới.
Bàn tay to lớn bắt lấy cổ chân thon gọn, kéo về phía hắn. Chiếc váy cô mặc vì thế cũng bị kéo lên cao, lộ ra qυầи ɭóŧ màu hồng nhạt, ở giữa ướt đẫm một mảng.
"Thật dâʍ đãиɠ."
"Đừng... đừng mà... Các người cần bao nhiêu tiều, tôi đều cho các người."
"Chúng tôi muốn thân thể của em."
Một người đàn ông bắt lấy cặp gò bồng rồi xoa bóp qua lớp áo: "Mẹ kiếp! Thật mềm."
Tên kia thấy vậy, liền cởi chiếc váy của cô ra, muốn xem bên trong mềm như thế nào.
Cơ thể lập tức trần trụi dưới ánh mắt của đám người đó, chỉ có duy nhất chiếc qυầи ɭóŧ che được cảnh xuân bên trong.
"Đúng là con điếm! Cô ta còn không thèm mặc áσ ɭóŧ."
Chỉ vì chiếc váy có mυ'ŧ ngực nên Lý Lệ không mặc áσ ɭóŧ, vậy mà cũng bị coi là một con điếm. Cô sợ hãi cuộn mình lại, cơ thể yếu ớt không thể kháng cự, nước mắt im lặng trào ra.
"Ngực của cô em đẹp lắm, mau buông tay ra cho bọn anh xem."
Đám người nhìn đến chảy nước dãi, bọn họ chưa bao giờ thấy bô ngực nào ngon như vậy, thịt to trắng mềm, hình dạng cong lên giống như giọt nước, bên trên còn có hai nụ hoa hồng nhỏ, rất đáng yêu.
Thẩm Việt ngồi xem nãy giờ, hắn cũng sắp không nhịn nổi, yết hầu lăn lộn mấy cái, cự long phía dưới ngọ ngậy muốn thoát ra ngoài.
Lý Lệ lấy chút sức lực cuối cùng còn sót lại, chân đạp mạnh vào háng người đàn ông, răng cắn chặt vào bàn tay chuẩn bị làm càn. Người thì ngã xuống, ôm lấy cự long kêu la, người còn lại nhảy dựng lên, khua khua cánh tay.
Nhân cơ hội đó trốn thoát ra ngoài, bởi vì là phòng của cô lên cánh cửa bị khóa nhanh tróng được mở ra. Chỉ nghe thấy tiếng Thẩm Việt mắng chửi sau lưng: "Mẹ kiếp."
Triệu Quân vừa đi ra ngoài, trở lại liền thấy Lý Lệ một thân trần chuồng, lao tới, cô đang ngoảnh ra sau nhìn, không chú ý tới sự hiện diện của người đàn ông.
"A..." Lý Lệ đυ.ng phải thứ gì đó, lúc tưởng mình sắp ngã xuống, một bàn tay rắn chắc đỡ lấy eo cô, kéo về phía trước, thân thể nhanh chóng nhào vào người đàn ông.
Đôi mắt mờ mịt ngước lên, là Triệu Quân. Hắn liếc nhìn cô gái trong lòng, rồi đánh mắt về phía cửa, nơi Thẩm Việt đang đứng trôn chân ở đó.
"Tôi chỉ muốn chị ấy nếm trải một chút đau khổ." Thẩm Việt nhún vai, như thể hắn chẳng làm điều gì sai cả.
"Bằng cách cho người cưỡиɠ ɧϊếp cô ấy?" Triệu Quân tức giận lớn tiếng.
Thẩm Việt đút điện thoại của cô vào túi quần, bước về phòng của mình: "Tôi cho cậu giải quyết."
Hai người đàn ông thấy vậy cũng nhanh tróng rời khỏi Thẩm gia.
Triệu Quân bế Lý Lệ lên, nhìn ánh mắt đó, hắn biết cô đã uống thuốc kí©ɧ ɖụ©. Dù sao hắn cũng chẳng phải nam tử hán, cô đã tự động chạy vào vòng tay hắn, làm sao lại không ăn?
"Triệu Quân... tôi ngứa." Cả cơ thể như có hàng ngàn con kiến bò qua khiến cô khó chịu, bên dưới qυầи ɭóŧ dính đầy nước thật nhớp nháp. Hai chân vô thức co lại.
Lời nói của Lý Lệ như mời gọi hắn, yết hầu cuộn tròn lên xuống. Cô thấy thứ gì đó nhô lên cao từ cổ hắn, nó còn biết di chuyển, tò mò đưa tay sờ thử.
Triệu Quân bị cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ sắp phát điên: "Đừng nghịch." Giọng khàn đυ.c đến mức hắn còn không nghe rõ mình nói gì. Nhìn bo ngực đẫy đà trước mắt, hận không thể làm cô tại đây.
Trở về phòng, Triệu Quân đặt Lý Lệ xuống, vươn tay khóa cửa lại. Giây tiếp theo, đôi môi mỏng của người đàn ông hướng về phía cô, nụ hôn nhẹ nhàng được đặt xuống, Lý Lệ hơi sửng sốt.
Chiếc lưỡi ướŧ áŧ và nóng bỏng của Triệu Quân luồn vào bên trong, liếʍ răng, dụ dỗ cô mở miệng: "Lè lưỡi ra."
Lý Lệ ngoan ngoãn nghe lời, chiếc lưỡi rụt rè từ từ đưa ra, Triệu Quân cười cười rồi quấn lấy đầu lưỡi của cô, đảo quanh nhiều vòng rồi mυ'ŧ vào trong miệng. Lý Lệ lè lưỡi ra rất mỏi, nhưng người đàn ông trước mắt dường như vẫn muốn trêu chọc, nước bọt không được nuốt xuống tràn ra khỏi khóe miệng.
Bàn tay to lớn vuốt ve cơ thể trần trụi, mỗi nơi đi qua đều khiến cơ thể Lý Lệ thoải mái. Triệu Quân từ từ di chuyển lên, bắt lấy cặp gò bồng trắng nõn, cảm giác đầu tiên truyền tới là nó rất mềm mại, thứ hai là rất vừa tay.
Triệu Quân càng hôn sâu hơn, cướp đi không khí của cô, Lý Lệ bắt lấy cánh tay đang làm loạn, cô dường như không có khinh nghiệm, gặp khó khăn trong việc hít thở. Muốn lùi lại, tìm kiếm oxi, bàn tay to lớn giữ chặt gáy, không cho trốn thoát.
"Um..." Lý Lệ dường như sắp tắc thở, người đàn ông mới chịu buông đôi môi ra. Hai ánh mắt mở mịt nhìn nhau thở hổn hển. Cả cơ thể người phụ nữ ửng hồng, rất quyến rũ.
Bàn tay to lớn che khuất bo ngực đẫy đà, phần thịt trắng tràn ra từ kẽ ngón tay, nhẹ nhàng xoa bóp, Lý Lệ khó chịu rêи ɾỉ như một con mèo nhỏ. Ngón tay hắn chạm vào nhũ hoa cương cứng ở phía trên, nhéo xuống hai cái rồi kéo ra.
"A..." Lý Lệ cảm thấy bên dưới chảy ra một dòng nước nóng đặc sệt, hai chân vô thức khép lại.