Nụ Hôn Hằng Đêm

Chương 11

Lý Lệ thấy hắn đứng đó, không chút động tĩnh, ánh mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, không biết ý định của hắn tới đây để làm gì, cô một lần nữa thúc giục: "Cậu ra ngoài đi, tôi muốn đi ngủ."

"Chị đã quay video tôi đυ. giáo viên Hạ ở trường?" Thẩm Việt bước từng bước nhỏ về phía cô. Mùi khói thuốc quanh mũi càng nồng nặc hơn, Lý Lệ vô thức lùi về sau. Tại sao hắn lại biết chuyện đó? Cô cố gắng điều chỉnh cảm xúc, không để đối phương nhìn ra sự sợ hãi trong đôi mắt: "Cậu đang nói gì vậy? Tôi không hiểu."

Trên môi hắn nở nụ cười, nhưng ánh mắt cực kì nghiêm nghị: "Sao vậy hả? Dám làm không dám nhận? Chị trở thành con rùa rụt cổ từ bao giờ vậy?"

Thẩm Việt nhanh nhẹn cướp lấy điện thoại ở trong tay cô.

"Mau... mau trả lại đây." Lý Lệ lúc này mới thực sự hoảng sợ, vươn tay cướp lấy chiếc điện thoại ở trên cao, nhưng không thành. Chỉ thấy hắn mở điện thoại lên: "Mật khẩu?"

Lý Lệ lúc này mới thở phào, khi nãy chỉ vì sợ hãi quá mức mà cô quên rằng mình có cài đặt mật khẩu: "Để làm gì? Mau đưa nó đây!"

"Nếu chị không làm gì thì sao phải hoảng loạn như vậy?"

"Tôi thật sự không hiểu cậu nói linh tinh gì cả."

"Được! Vậy mở điện thoại ra, tôi muốn kiểm tra."

"Đây là xâm phạm quyền riêng tư!"

"Chị không dám?" Thẩm Việt nhướng mày nhìn Lý Lệ.

Cổ họng cô bị lời nói của hắn chặn cứng lại: "Tôi..."

Thấy cô như vậy, Thẩm Việt tin chắc những lời của Triệu Quân nói đều là đúng.

"Phải! Tôi đã quay. Vậy thì sao chứ? Cậu định gϊếŧ tôi sao?" Lý Lệ cảm thấy không chối được nữa, cô cũng không muốn giấu giếm.

"Đúng! Nếu không xóa đoạn video đó, tôi sẽ gϊếŧ chết chị." Thẩm Việt bị lời nói của cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ, bàn tay to lớn tóm lấy chiếc cổ trắng ngần siết mạnh.

"Ư..." Cơn đau truyền tới khiến Lý Lệ không khỏi rêи ɾỉ, đôi tay nhỏ bé nắm chặt tay hắn, muốn kéo ra. Nhưng cô căn bản không phải đối thủ của người đàn ông này.

Lúc cô tưởng mình sắp chết vì ngạt thở, một luồng không khí lập tức tràn vào phổi. Cô tham lam hít lấy hít để. Đôi bàn tay nhỏ bé ôm lấy cổ mà ho sắc sụa.

"Uống đi!" Một cốc nước từ đâu xuất hiện trước mặt cô, cổ họng đau rát khiến đầu không nghĩ được gì mà trực tiếp cầm lấy uống một ngụm lớn.

Thẩm Việt nhìn người phụ nữ trước mắt, đôi môi nhếch nên một nụ cười khó đoán.

"Bây giờ, hoặc là chị xoá, hoặc là... chị sẽ phải hối hận, chọn đi."

Ngước đôi mắt đẫm lệ lên nhìn người đàn ông, vẻ mặt hắn có chút đắc ý.

"Mau đưa điện thoại đây, tôi sẽ xóa."

Thẩm Việt cũng không do dự mà trả lại, hắn còn có cách tàn nhẫn hơn để ép buộc, nếu như cô không xóa.

Khi điện thoại nằm gọn trong tay, Lý Lệ lập tức xoay người, chạy nhanh ra ngoài cửa.

"A."

Cô đυ.ng phải thứ gì đó khiến cả cơ thể mất thăng bằng mà ngã xuống đất, đầu óc quay cuồng. Khi ngước lên muốn xem đó là gì, hai người đàn ông cao to với khuôn mặt dữ tợn xuất hiện trong tầm mắt cô.

"Hai người là ai vậy? Mau cút ra khỏi phòng của tôi." Lý Lệ ghét nhất là người khác vào phòng mình, cảm giác như căn phòng có thêm một hạt bụi vậy.

"Nếu chị không chịu xóa đoạn video thì tôi chỉ có thể dùng biện pháp mạnh." Thẩm Việt từ từ bước đến, kéo tóc của cô lên.

Cơn đau tê dại truyền tới khiến cô phải đứng dậy, bàn tay nhỏ bé giữ chặt lọn tóc bị nắm lại.

"Cậu muốn làm gì?" Lý Lệ quay người lại, trừng mắt với hắn, nhưng thấy Thẩm Việt càng lúc càng tiến sát người mình, cô đột nhiên cảm thấy sợ hãi, lùi lại phía sau. Bờ lưng run rẩy đυ.ng phải hai người đàn ông đứng trước cửa, Lý Lệ lập tức hoảng loạn chạy về phía giường.

Bọn họ như mèo đuổi chuột, hắn đuổi thì cô chạy. Thẩm Việt cảm thấy cực kì nhàm chán, không muốn chơi với cô nữa, cũng không đuổi theo nữa. Ánh mắt hắn nhìn cô như thể đang nhìn con mồi từ từ xa vào bẫy.

Cơ thể đột nhiên phản ứng kì lạ, bên dưới chảy ra một dòng nước khiến cô vô thức khép chặt hai chân. Cổ họng khô khốc, dù nuốt bao nhiêu ngụm nước bọt cũng không đủ. Cả người nóng ran, hơi thở bắt đầu nặng nề, hạ thân ngứa ngáy đến khó chịu. Lý Lệ cắn chặt môi, buộc mình phải tỉnh táo.

Thẩm Việt cười nhếch mép, biết thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng, trong lòng mắng cô thật ngu ngốc, uống hết cốc nước hắn đưa cho không một chút nghi ngờ. Thẩm Việt nhàn nhã đi tới ghế sofa ngồi xuống, tay móc chiếc điện thoại ra, bật chế độ quay video.

Hôm nay, hắn sẽ được xem phim 18+ một cách trân thực và rõ nét nhất.

Ngoắc tay về phía hai người đàn ông vẫn đang đứng đó, bọn họ lập tức hiểu ý. Bước tới gần Lý Lệ, nhìn em gái thơm ngon trước mắt, cự long lập tức cứng lên. Ánh mắt như thể mấy con bò động dục, lâu ngày chưa nhìn thấy phụ nữ.

Lý Lệ đề phòng, lùi về sau, hai chân mềm nhũn, sắp không nâng đỡ nổi cơ thể.

"Mau... mau cút đi.." Cô sợ hãi, nước mắt bắt đầu chảy ra, lắc đầu liên tục... Cô biết bọn họ muốn làm gì, nhưng cô không biết tại sao thân thể mình lại phản ứng như vậy.

"Ngoan, hôm nay tụi anh sẽ thỏa mãn em..." Giọng nói đầy dâʍ ɖu͙© vang lên.

"Không... không cần... không muốn..." Lưng đυ.ng phải bức tường lạnh lẽo, hai người đàn ông bao vây trước mặt, cô không còn cách nào chạy thoát.

[Triệu Quân: Tên khốn! Cậu dám làm vậy với người phụ nữ của tôi?"

[Thẩm Việt: Cậu có được cô ấy, còn phải cảm ơn tôi.]