Nụ Hôn Hằng Đêm

Chương 4: Lần đầu Ŧɦủ ᗪâʍ

Lý Lệ cũng nhanh tróng trở lại lớp học, hộp cơm cầm trên tay nhưng không động đũa, cô thẫn thờ một lúc, cảm giác tội lỗi tràn ngập trong cơ thể.

Nếu bạn trai biết, cô hôn một người đàn ông khác, cô không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô và anh dự định đính hôn. Cô không muốn có bất cứ chuyện gì xảy ra, làm lung lay tình cảm giữa cô và anh.

Có lẽ chuyện ngày hôm nay, cô nên giữ kín trong lòng, không nói cho ai biết.

Mặc dù không phải là nụ hôn đầu, nhưng Lý Lệ có chút bỡ ngỡ. Phía thân dưới ướt một mảng thấm vào qυầи ɭóŧ, có cảm giác khó chịu và ngứa ngáy. Lý Lệ và bạn trai yêu nhau 3 năm, cũng không đi quá giới hạn lần nào, đúng hơn là cô không cho phép.

Lý Lệ không muốn quan hệ tìиɧ ɖu͙© tuổi vị thành niên, anh lại lớn hơn cô 5 tuổi nên nhu cầu rất cao. Nhiều lần anh muốn, cô đều lấy cớ và từ chối. Vì vậy ở phương diện này, cô không hề có hiểu biết.

Người tên Triệu Quân đó là bạn thân thuở nhỏ của Thẩm Việt, hắn thường đến Thẩm gia chơi và ngủ qua đêm, cô cũng gặp qua một vài lần và không có ấn tượng gì.

Nhưng ngày hôm nay, hắn đã để lại ấn tượng xấu trong mắt cô: "Đúng là bạn thân, tính cách biếи ŧɦái không khác nhau là mấy." Lý Lệ lẩm bẩm một mình, thời gian nghỉ trưa cũng sắp hết. Cô có cảm giác cơm trong miệng khô khan, nuốt không trôi.

...

"Chị gái cậu mang cơm tới, tôi để trên bàn." Triệu Quân thấy Thẩm Việt đi vào lớp học, hắn hất cằm về phía hộp cơm trưa.

"Ừm." Thẩm Việt cũng không thắc mắc nhiều, ngồi xuống ăn cơm, có vẻ như hôm nay đã mất nhiều sức, hắn ăn nhanh hơn mọi khi.

"Hôm nay, nhà cậu hay nhà tôi?" Triệu Quân kéo ghế ngồi cạnh hắn. Mỗi khi cuối tuần, họ thường đến nhà nhau, chơi game xuyên đêm và ngủ ở đó.

Thẩm Việt suy nghĩ một lúc, nuốt miếng cơm xuống bụng: "Tới nhà tôi đi, hôm nay sẽ chơi cả đêm."

"Được." Triệu Quân vui vẻ cười, hắn không có ý kiến gì với quyết định này, đến Thẩm gia hắn nhất định sẽ gặp Lý Lệ.

...

Sau khi trở về Thẩm gia, Lý Lệ nhanh chóng đi lên phòng ngủ, bước vào phòng tắm.

Cô ngồi xổm xuống sàn, đôi tay nhỏ bé vén váy đồng phục lên, kéo chiếc qυầи ɭóŧ bao bọc tiểu huyệt xuống đùi. Qυầи ɭóŧ màu trắng đã ướt một mảng ở giữa, quả nhiên là cô chảy nước.

Trong suốt giờ học buổi chiều, đầu cô như một cuộn phim tua lại, những hình ảnh dâʍ ɖu͙© hiện lên trong suy nghĩ, còn có cả nụ hôn nhẹ nhàng nhưng nóng bỏng của Triệu Quân.

Khuôn mặt trắng nõn lập tức ửng đỏ, cô nhanh chóng cởi bỏ quần áo rồi tắm rửa, bên dưới nhớp nháp khó chịu, cô tắm nước lạnh buộc cơ thể mình tỉnh táo, nhưng bên dưới lại càng ngứa ngáy.

Ngón tay nhỏ bé lần mò xuống thân dưới, tìm kiếm lỗ huyệt ướŧ áŧ.

"Ư..." Ngón tay nhanh chóng đâm vào tiểu huyệt, bên trong co bóp chặt, cô chỉ nhét một đốt ngón tay vào, cảm giác xa lạ khiến cơ thể run rẩy.

Cơ thể nhạy cảm lần đầu được khám phá, bên trong nước chảy ra như suối, làm ướt đẫm đầu ngón tay. Lý Lệ sợ hãi thu mình lại, ngón tay cũng được rút ra, hai chân run rẩy.

Cơn đau khiến cô tỉnh táo lại, hành động biếи ŧɦái vừa rồi khiến cô xấu hổ. Lý Lệ không tin bản thân mình sẽ làm ra loại chuyện như vậy. Hai tay tát mạnh vào má, buộc mình phải suy nghĩ trong sạch.

Trong giương phản chiếu thân hình quyến rũ của một thiếu nữ, nếu không nhìn thấy khuôn mặt có chút trẻ con đó, người ta sẽ lầm tưởng cô là một người phụ nữ đã trưởng thành. Ngực cô so với những bạn cùng lứa tuổi to hơn rất nhiều, mông cũng đầy đặn hơn.

Lý Lệ nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, cô quấn một lớp khăn tắm quanh người rồi bước ra khỏi phòng tắm.

"Á....."

Một bóng hình cao lớn đứng ở trước cửa phòng, ánh mắt đỏ rực nhìn chằm chằm cô.

"Mau cút ra ngoài! Sao cậu lại ở đây?" Lý Lệ ôm thấy hai ngực theo bản năng, sợ hãi lùi về sau.

"Tên biếи ŧɦái! Mau cút ra ngoài!" Thấy hắn đang tiến đến gần, cô càng hoảng loạn hét lớn hơn. Lùi lại phía bên giường, cầm lấy chiếc gối đầu, ném mạnh vào mặt hắn.

Triệu Quân một tay bắt lấy dễ dàng, nhìn hành động của cô, có chút buồn cười. Hắn dơ hai tay lên, làm cử chỉ đầu hàng. Thấy cô bị mình doạ sợ, cũng không tiến tới nữa.

"Tôi đến trả đồ cho chị." Nói rồi Triệu Quân chìa bàn tay to lớn ra, bên trên là chiếc vòng chân của cô.

Lúc này Lý Lệ mới nhìn xuống chân mình, đúng là chiếc vòng ba cô tặng đã biến mất.

"Ai cho phép cậu vào khi chưa gõ cửa?" Cô vẫn đang tức giận vì hành động lỗ mãng của hắn.

Cũng không phải Triệu Quân không gõ cửa, chỉ là hắn đứng bên ngoài gõ một lúc lâu, không thấy cô trả lời, nên mới tự ý bước vào, không ngờ lại nhìn thấy cảnh này.

Nhưng hắn cũng không giải thích với cô chuyện đó, chỉ cười cười: "Chị không muốn lấy lại sao?"

Lý Lệ tức giận đi đến bên hắn, cướp lấy chiếc vòng trên tay: "Mau cút ra ngoài!"

Triệu Quân ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào của cô, đầu óc không còn nghe thấy gì, chìm đắm trong hương thơm đó. Trên người cô chỉ quấn khăn tắm, ngực bị ép chặt tạo ra khe ngực sâu. Triệu Quân nhìn chằm chằm, ánh mắt không che giấu.

"Nhìn gì vậy hả?" Lý Lệ bắt gặp ánh mắt của hắn, khuôn mặt tức giận gần như bốc cháy, hai tay ôm lấy ngực.