Nụ Hôn Hằng Đêm

Chương 2: Bắt gặp em trai quan hệ trong trường 1

Lý Lệ bước xuống lầu với mái tóc ngắn che đi khuôn mặt ửng hồng. Bộ đồng phục học sinh vừa vặn với thân hình mảnh khảnh, tôn lên những đường nét thanh tú, gợi cảm.

"Tiểu thư, tóc của cô..." Người hầu đang dọn dẹp bỗng ngạc nhiên khi thấy mái tóc dài của cô nay đã bị thay bằng kiểu tóc ngắn ngang vai.

"Không cần bận tâm." Lý Lệ thờ ơ đáp, giọng điệu lãnh đạm. Ở Thẩm gia, cô cũng ít khi mở miệng.

Bước chân nặng nề tiến vào phòng bếp, nhìn thấy cậu thiếu niên đang ăn một cách ngon lành trên bàn. Ánh mắt Lý Lệ đột nhiên đỏ lên nhu muốn ăn tươi nuốt sống người trước mặt

Lý Lệ bắt đầu thưởng thức bữa sáng. Lần này, cô cẩn thận nếm thử từng chút một, chắc chắn không có gì bất thường mới đưa vào miệng.

Thẩm Việt liếc nhìn cô, đôi mắt lóe lên chút hứng thú. Dù không muốn thừa nhận, nhưng kiểu tóc ngắn này thật sự hợp với cô, tôn lên gương mặt nhỏ nhắn, trắng nõn.

"Chị xinh như vậy, là nhờ tôi giúp đấy."

Lý Lệ ngẩng đầu, nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu. Hắn vừa thừa nhận hành động của mình sao? Nhưng khuôn mặt không hề tỏ ra hối lỗi, ngược lại còn nở nụ cười đắc ý. Cô không rõ trong lời nói ấy có bao nhiêu phần thật lòng.

Đột nhiên thấy ăn không ngon, cô cầm cặp sách chuẩn bị rời đi, Thẩm Việt cũng cầm cặp sách bước đi. Lý Lệ thấy vậy quay lại ngồi xuống, tiếp tục ăn sáng. Không nhìn thấy bản mặt hắn, cô mới cảm thấy thoải mái.

"Tiểu thư, cậu chủ quên mang theo cơm trưa, cô giúp tôi đưa cho cậu ấy nhé."

Người giúp việc dè dặt đưa hộp cơm cho cô. Lý Lệ nhìn nó với vẻ mặt chán ghét, nhưng vẫn miễn cưỡng gật đầu.

Thẩm Việt không muốn đi chung xe với cô, từ trước tới nay dù ở cùng một nhà nhưng hai người bọn họ luôn đi tới trường bằng hai xe khác nhau.

...

"Này, đó không phải là chị kế của cậu sao?" Triệu Quân chọc chọc khuỷu tay vào eo Thẩm Việt.

Chưa đến giờ vào lớp học, vẫn còn nhiều các nam sinh đứng ở hành lang trò chuyện với nhau.

Khi Triệu Quân bắt gặp Lý Lệ đang đi về phía dãy học lớp 12, hắn không khỏi cảm thán: "Chị của cậu xinh đẹp thật đó. Nếu tôi là cậu, tôi sẽ đè chị ấy lên giường và đυ. mỗi ngày."

Thẩm Việt đang nhìn bóng dáng đó, nghe thấy câu nói của Triệu Quân, không khỏi cau mày nhìn hắn: "Nói linh tinh gì vậy hả? Tin tôi cắt lưỡi cậu không?"

"Được rồi, được rồi, tôi chỉ trêu chọc một chút thôi mà, có cần làm quá vậy không?" Triệu Quân cười cười nhìn hắn.

Hai người bọn họ đều là trùm trường, chuyên đi ăn hϊếp kẻ yếu. Gia tộc Thẩm và gia tộc Triệu quyền lực nhất thành phố Giang nên bọn họ không sợ trời, không sợ đất.

"Reng... reng..." Tiếng chuông kết thúc tiết học thứ 5 vang lên.

Mọi người đói meo bụng vội vàng đi ăn trưa, còn Lý Lệ thì phải đi đưa cơm cho Thẩm Việt.

"Thật phiền phức!"

Lý Lệ vừa đi về phía dãy học lớp 11 vừa thầm mắng chửi. Thẩm Việt học lớp số 9, lớp kém nhất về thành tích học tập.

Cô đứng ở cửa, ngó đầu vào tìm kiếm Thẩm Việt nhưng không thấy bóng dáng cậu ta đâu. Trong lớp chỉ còn vài học sinh, số còn lại chắc đã ra ngoài ăn trưa.

"Chị tìm ai vậy?" Triệu Quân như ma quỷ, từ sau lưng cô lên tiếng. Lý Lệ giật mình quay người lại, trước mặt cô là một thiếu niên có ngoại hình điển trai, sống mũi cao, làn da ngăm nhưng lại rất quyến rũ.

"Tôi... tìm Thẩm Việt."

Triệu Quân liếc nhìn hộp cơm trên tay cô rồi phì cười: "Lúc nãy tôi thấy cậu ấy đi về hướng kia." Hắn chỉ về phía những phòng kho cũ kĩ ít người lui tới.

Lý Lệ nhìn theo, thắc mắc không hiểu sao tên này lại đến đó. Nhưng không nghĩ ngợi nhiều, cô cúi đầu cảm ơn, cô còn phải về ăn trưa, không có thời gian cho những chuyện này.

Khi đến gần, Lý Lệ nghe thấy tiếng nói chuyện vang vọng. Bản tính tò mò trỗi dậy, cô bước đến căn phòng phát ra âm thanh.

Tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ vang lên rõ ràng. Càng tiến lại gần, âm thanh càng trở nên sống động hơn.

"Ư... chậm một chút... cô sắp không chịu nổi rồi..."

Người đàn ông nâng đôi chân thon dài của người phụ nữ đặt lên vai, thân dưới ra sức tấn công vào nơi nhạy cảm của cô ta.

Quần áo của người phụ nữ lộn xộn, áσ ɭóŧ kéo đến xương quai xanh, lộ ra hai ngực căng tràn. Cự long của người đàn ông điên cuồng đâm sâu vào trong tiểu huyệt.

"A... thoải mái quá... sâu hơn nữa..."

Người phụ nữ rêи ɾỉ sung sướиɠ, thoạt nhìn cô ta mặc quần áo lịch sự như vậy, có lẽ là giáo viên trong trường.

Còn người đàn ông kia, không ai khác chính là Thẩm Việt!