Xuyên Thành Con Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược

Chương 5: Mối tình đầu

Triệu Diễn cúi đầu, nhìn cô bé nhỏ xíu trước mặt – cháu gái của anh. Cái dáng bé xíu như một cục bông ấy, dù ăn mặc giản dị nhưng vẫn toát lên nét xinh xắn đáng yêu, đặc biệt là đôi mắt to tròn lấp lánh, trông dễ thương đến mức khiến người ta muốn bảo vệ, giống hệt một người nào đó.

Tia mềm mại trong lòng Triệu Diễn chợt rung lên. Anh khom lưng, đặt Cố Sơ lên đầu gối, đôi môi lạnh lùng khẽ nhếch: “Cháu tên là gì?”

Cố Sơ chớp chớp mắt, ngoan ngoãn đáp: “Con tên Cố Sơ, chữ ‘Sơ’ trong ‘mối tình đầu’, cậu có thể gọi con là Sơ Sơ.”

Giọng nói đáng yêu và linh hoạt khiến Triệu Diễn không nhịn được bật cười: “Mới mấy tuổi mà đã biết mối tình đầu là gì cơ à?”

“Sơ Sơ học được trên TV đó, tất nhiên là biết mối tình đầu là gì rồi.” Cố Sơ ngước nhìn, vẻ mặt vô tội: “Mối tình đầu là người mình thích nhất, thích đến mức không muốn thích ai khác, sau này chỉ muốn ở bên người đó mãi thôi. Cậu ơi, cậu có mối tình đầu không?”

Triệu Diễn khựng lại, trong mắt hiện lên tia cười: “Cháu đoán xem?”

Cố Sơ cười hì hì, trong lòng thầm nghĩ, tôi tất nhiên biết cậu có rồi! Mối tình đầu của cậu chính là nữ streamer nổi tiếng – Kid.

Chỉ là cậu chưa biết, chẳng bao lâu nữa, bố mẹ cậu sẽ phản đối kịch liệt việc cậu ở bên Kid! Đường Xuân Tú thậm chí còn chơi xấu, bịa đặt tin đồn để bôi nhọ Kid. Kid bị tấn công bởi cư dân mạng, bị đám fan quá khích đánh gãy tay, cuối cùng trầm cảm mà chết.

Còn cậu, người cậu đáng thương, vì cái chết của Kid mà cắt đứt hoàn toàn quan hệ với nhà họ Triệu! Cuối cùng, khi ra khơi lại gặp phải bão tố, mãi mãi nằm lại giữa lòng biển khơi!

Cậu đúng là một nhân vật bi kịch, nghĩ đến đây, Cố Sơ thở dài. Nhưng mà, vì cậu là người tốt duy nhất trong nhà họ Triệu, nếu có cơ hội, cháu sẽ giúp cậu.

“Con muốn ăn kem, cậu cũng ăn cùng nhé.” Cố Sơ dẹp chuyện giúp cậu lại. Bây giờ việc quan trọng nhất là làm sao để cho mẹ ngây thơ của mình hiểu rõ thế gian hiểm ác ra sao, xung quanh toàn là những kẻ đạo đức giả.

Lúc này, Cố Mạn Tích đang ngồi giữa Đường Xuân Tú và Triệu Kính, lắng nghe hai “bậc phụ huynh” kể chuyện ngày xưa, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.

Rõ ràng là cô ấy đã quên sạch chút đề phòng vừa mới nhen nhóm.

Cố Sơ thở dài, mẹ à, mẹ ngây thơ quá rồi.

Bên trái là Thanh Long, bên phải là Bạch Hổ, còn mẹ chính là con nhóc hai lúa ngốc nghếch đứng giữa.

“Bố, mẹ, chị Mạn Tích về rồi ạ?” Cửa phòng ăn bật mở, tam tiểu thư nhà họ Triệu – Triệu Mạn Thi bước vào đầy vui vẻ. Cô ta vừa tròn 18 tuổi, đúng độ tuổi như một đóa hoa vừa nở rộ, nhan sắc rực rỡ, từng cử chỉ đều mang phong thái tiểu thư khuê các.

Trước mặt người nhà, cô ta luôn tỏ ra đáng yêu, hoạt bát.

“Mạn Tích, để mẹ giới thiệu, đây là em gái ruột của con, Mạn Thi.” Vừa thấy cô con gái út, Đường Xuân Tú lập tức nở nụ cười từ ái, nhanh chóng giới thiệu với Cố Mạn Tích.

Cố Mạn Tích hơi bối rối, vội đứng dậy.

Triệu Mạn Thi rõ ràng đã ăn mặc rất cầu kỳ, trên người khoác một chiếc váy dài màu hồng nhạt tinh xảo, mái tóc dài uốn sóng buông trên vai, ngũ quan sắc sảo, nhan sắc có bảy tám phần giống với Cố Mạn Tích.

“Chị đẹp quá, em còn tưởng chị sống khổ sở ở quê cơ đấy.” Triệu Mạn Thi ra vẻ ngây thơ, chẳng phải đây chính là bà chị tiện nghi từ đâu rơi xuống sao?

Cô ta vốn nghĩ rằng bà chị nghèo kiết xác này sống nơi khỉ ho cò gáy, chắc hẳn là một con bé quê mùa, lôi thôi lếch thếch.

Ai ngờ, hôm nay vừa gặp mặt, Cố Mạn Tích tuy mặc quần áo rẻ tiền, không trang điểm gì cả, nhưng lời ăn tiếng nói lại hết sức thanh lịch, hoàn toàn không có chút nào quê mùa, thậm chí còn khiến Triệu Mạn Thi – người đã cố tình diện đồ lộng lẫy – trở nên mờ nhạt.

Nhưng mà, có xinh đẹp hơn thì làm gì chứ? Chẳng phải cuối cùng vẫn phải gả cho lão già hơn bốn mươi tuổi sao?