Vũ Hàn vốn định nói gì đó, nhưng thấy gương mặt trắng nõn, xinh đẹp như hoa của nàng thoáng lo lắng, hắn nghĩ có lẽ trong phủ thiếu bạc thật. Mà hắn cũng không thể để Công chúa chịu thiệt thòi, hắn đã hứa sẽ cho Công chúa một hôn lễ nhớ mãi không quên rồi.
"Lát nữa ta sẽ cho người mang bạc đến cho nàng, giao cho nàng chuẩn bị. Nhưng nếu để ra sai sót, khiến Công chúa uất ức, ta sẽ tính sổ với nàng". Vũ Hàn nói xong, dùng bữa cùng Dung Nguyệt. Sau đó mới phất tay rời đi. Dung Nguyệt khẽ nhếch khóe miệng, lạnh mặt nhìn hắn. Kiếp này, Vũ Hàn ta sẽ từ từ chơi cùng ngươi và nữ tử kia.
Vũ Hàn xem như cũng là người giữ đúng lời hứa, giữa trưa, sau khi Dung Nguyệt cho người đến các Tiền trang rút bạc mang về, lại đến Điền trang, cửa hàng thu lương thực, thu bạc. Thì người của Vũ Hàn đã mang đến hơn 200 rương lớn vàng bạc, châu báu cùng với hơn 20 vạn lượng ngân phiếu. Đây là bạc do Hoàng đế cấp cho quân đội của hắn. Dung Nguyệt cũng không ngờ hắn chơi lớn như vậy. Chẳng phải hắn luôn là người nghĩ cho đám huynh đệ cùng sinh ra tử trước hay sao, bây giờ vì Công chúa Hải Quốc làm đến bước này đúng là không tệ. Xem ra, ngày tháng sau này, đám huynh đệ của hắn chỉ có thể hít gió Tây Bắc mà huấn luyện. Nghĩ lại hôn lễ im lìm, lặng lẽ của cô, đúng là không khỏi chạnh lòng.
"Làm phiền Du Phó tướng đến một chuyến rồi. Ta cũng đã khuyên nhủ phu quân. Nhưng mà ngài ấy muốn cho Công chúa đủ thể diện. Ta cũng hết cách. Dù chúng ta có phải thắt lưng buộc bụng sau này, nhất định cũng sẽ để Công chúa trăm dặm hồng trang gả đến đây. Nếu như các tướng sĩ không đủ bạc để mua đồ dùng, ta nhất định đợi sau khi hôn lễ kết thúc, sẽ tìm cách đưa lại, ngài cũng đừng nói với ai, nếu không sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của phu quân". Dung Nguyệt khẽ cúi đầu, áy náy. Cô còn đưa khăn tay lên thỉnh thoảng lau khóe mắt đã đỏ bừng. Du phó tướng này chính là người đã dẫn người đến cứu Vũ Hàn, cô nhất định phải để hắn thấy Vũ Hàn là người khốn nạn cỡ nào. Nếu hắn vẫn bất chấp cùng phe với Vũ Hàn, cũng chính là kẻ thù của cô.
"Phu nhân không cần lo lắng. Chuyện này chúng ta sẽ giữ kín. Cũng không tiết lộ ra bên ngoài. Chúng ta vẫn còn đủ bạc dùng, sẽ không sao". Du phó tướng hơi nhíu mày, có lẽ trong lòng hắn đã có bất mãn, dù sao người này cũng là người chính trực, khác với người trong lòng cong cong vẹo vẹo như Vũ Hàn. Cô nghĩ hắn nhất định sẽ có mâu thuẩn.