Tang Thư bình tĩnh đối thoại trong đầu:
"Đúng vậy, ta không mang thai."
Giống như lời hệ thống nói, đến khi chết nguyên chủ vẫn là khuê nữ còn trinh.
Làm gì có ai nghĩ đến chuyện trên đời có sủng phi chưa từng được Hoàng Đế thị tẩm lần nào cơ chứ?
Chỉ có nguyên chủ từ nhỏ không có mẫu thân, vào trong cung sớm, không hiểu việc ân ái nam nữ nên mới bị Mộ Dung Bác lừa dối.
Hệ thống ngập ngừng:
[Không mang thai, vậy vì sao ký chủ...]
Thục phi nương nương không phản ứng lại kịp thông tin Tang Thư lộ ra, bởi vậy trong giọng nói đều là vẻ khó hiểu:
"Ngươi mang thai liên quan gì tới bổn cung... Từ từ, ngươi nói gì cơ? Ngươi mang thai?!!!"
Âm thanh cao vυ't, mắt trợn tròn xoe, kinh ngạc nhìn chằm chằm người trước mặt.
Giờ nàng ta mới thể hiện đúng biểu cảm Tang Thư chờ đợi từ nãy đến giờ.
Tay vuốt ve bụng, khuôn mặt chan chứa sự yêu thương từ ái:
“Đúng vậy, bổn cung mang thai!”
Không thể tượng được là Thục phi đột nhiên nói một câu gây hoang mang tột độ:
"Không phải con của bổn cung."
Tang Thư: “……”
Muốn trở thành phụ thân của đứa bé ít nhất ngươi cũng phải có khả năng làm nữ nhân mang thai chứ!
Thì ra nương nương ác độc trong lời đồn thổi của người đời đáng yêu như này sao?
“Khụ khụ!”
Nhận ra bản thân vừa thốt ra câu vô cùng ngu ngốc, Thục phi ho khan vài tiếng, theo bản năng lùi về phía sau hai bước.
Nhưng loạng choạng một chút nàng ta mới giật mình lấy lại khí thế của bản thân:
"Ngươi mang thai liên quan gì đến bổn cung? Ngươi mang thai là có thể ăn con cá bổn cung nuôi nấng sao? Đấy chính là những con cá bổn cung mất rất nhiều thời gian chăm sóc, chính bổn cung còn chưa ăn, không phải, bổn cung còn chưa ngắm nghía xong, thế mà ngươi dám động vào chúng?"
Khóe miệng của Tang Thư giật giật.
Con cá đấy đúng là nguyên chủ ăn.
Chỉ là……
Nguyên chủ cũng không biết chúng là cá mà Thục phi nuôi nấng.
Trong nguyên tác cũng nhắc tới chuyện này, vốn dĩ là một việc nhỏ, nhưng vì mấy lời châm ngòi thổi gió của Mộ Dung Bác mà nguyên chủ thật sự đắc tội Thục phi.
Không phải mỗi Thục phi, bởi vì sự tính kế của hắn ta nên nguyên chủ gây hấn với toàn bộ phi tần từ địa vị cao tới địa vị thấp, trở thành đích ngắm cho mọi người chỉ thích trả thù.
Mọi gian khổ trong hậu cung đều nhằm về phía tấm mộc là nàng, vì thế Mộ Dung Bác với Lý Nhu Nhi được tận hưởng cuộc sống ngọt ngào bí mật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Công nhận buồn cười thật đấy...
Thấy Thục Phi còn lải nhải, Tang Thư mở miệng nói thẳng:
"Hài tử là của Trương gia!"
Bị dọa hú hồn, Thục phi ho sặc sụa.
"Khụ... Khụ... Khụ..."
Đôi mắt tròn xoe hiện rõ vẻ không tin.
“Nương nương không tin?”
Như là biết đối phương muốn mở miệng nói gì, Tang Thư nói có sách mách có chứng:
"Trước khi tiến cung một tháng bổn cung lên chùa cầu an đúng lúc gặp phải ca ca của nhương nương, vì xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn nên có lẽ hài tử là kết quả của ngày hôm đó."
Lần này Thục phi nấc cục.
Lượng tin tức quá lớn, nàng ta không biết chính mình có tiếp thu nổi không.
Tang Thư nhướng mày nói thêm:
"Nếu tỷ tỷ không tin có thể hỏi Trương công tử, ngài ấy sẽ không lừa gạt muội muội của mình đâu."
Thục phi: “……”
Thục phi nói không ra lời.
Ta là ai? Ta ở đâu?