Lưu Xuân Lệnh

Chương 30

Những nhân vật như này, thường còn "hot" hơn cả nam chính và nữ chính, vừa xuất hiện là biến mất ngay! Dù sao thì nam chính chỉ có một nữ chính, phần lớn đều phải trải qua nhiều biến cố, phải tuân theo cốt truyện, nếu OOC quá nhiều thì cốt truyện sẽ bị phá vỡ.

Nhưng loại vai phụ chỉ xuất hiện trong một, hai đoạn miêu tả ngắn ngủi này, thông thường từ đầu đến cuối đều không có biến động gì lớn. Trong cốt truyện nói hắn yêu bạn, thì sẽ không có bất ngờ gì, bạn chỉ cần không làm loạn, hắn thật sự sẽ yêu bạn cả đời.

Vệ Thính Xuân cướp mấy lần đều không cướp được! Chủ yếu là do cạnh tranh quá khốc liệt.

Bất quá cô cũng không vội, từ từ sẽ đến lượt, bên trong cô cũng có người mà. Mới chớp mắt đã bốn năm trôi qua. Lãng tỷ từ một người chuyên nhận vai quần chúng, đã thăng lên phòng điều khiển hệ thống chính.

Vệ Thính Xuân kết bạn với cô ấy, mới biết tên cô ấy là Diêu Thiến Tuyết, sở dĩ được gọi là Lãng tỷ, là bởi vì cô ấy có một người em trai nổi tiếng tên là Diêu Lãng, là một đại lão xuyên không đứng top đầu bảng xếp hạng trong Thập Phương thế giới.

Diêu Lãng là em trai cô ấy, dần dần mọi người gọi cô ấy là Lãng tỷ.

Hiện tại cô ấy đã lên phòng điều khiển tổng, Vệ Thính Xuân dự định lần sau nếu không cướp được, sẽ nhờ cô ấy âm thầm thao tác một chút... Khụ. Âm thầm thôi.

Bất quá dịp nghỉ Tết Nguyên đán này vừa mới kết thúc không lâu, nằm ì ra đến xương cốt cũng lười biếng, cô phải tìm một thế giới để hoạt động gân cốt một chút.

Vì vậy, cô lại bốc một quẻ nhận vai quần chúng.

Cô đã nâng cấp rồi, hiện tại là xuyên việt giả cấp A2.

Không cần phải động vào những vai ác độc nữa, chỉ cần lúc bốc quẻ, lợi dụng bảng điều khiển hệ thống để loại bỏ là được. Những vai quần chúng mà cô đảm nhận hiện tại, cơ bản đều là loại ngươi yêu ta, ta không yêu ngươi, ta không yêu ngươi, ngươi lại yêu ta.

Nhưng hôm nay không biết có phải hệ thống thao tác sai sót hay không, rõ ràng cô nhớ mình đã tích vào mục loại trừ vai ác độc, nhưng sau cùng quẻ đã hiện ra, cô vừa nhìn, thế mà lại là vai ác độc!

Vệ Thính Xuân sững sờ, vốn định tìm người bốc quẻ để đổi lại, cô có quyền hạn này.

Nhưng cô vô tình click vào bảng giới thiệu cốt truyện, nhìn thấy ba ngôi sao sau chữ Đại Càn quốc, cô liền ngây người.

Chờ đến khi ánh mắt rơi vào phần giới thiệu nhân vật, Vệ Thính Xuân liền hoàn toàn cứng đờ tại chỗ, trừng lớn hai mắt, nhìn thấy cái tên người mà lần này cô muốn hãm hại, những thứ khác đều không nhìn thấy gì nữa.

Tiết Doanh.

Thái tử Tiết Doanh.

“Xin lỗi, thao tác sai sót, là tôi vô tình click hai lần, làm nhầm nhiệm vụ của chị!” Người bốc quẻ là một nam sinh mới chuyển đến không lâu, cuống quít chạy đến lấy viên cầu xuyên việt trên tay Vệ Thính Xuân.

“Để em đổi cho chị một cái khác, là lỗi của em, em có thể đổi cho chị một cái không tốn sức, chính là loại cả ngày nằm trên giường, chỉ cần động động miệng là có thể hoàn thành toàn bộ hành trình.”

Nam sinh có chút ngại ngùng, đôi mắt nhỏ nhắn có chút bối rối, sợ Vệ Thính Xuân tức giận. Xuyên việt giả cấp A2 rất nhiều, cấp bậc này đại diện cho việc hoàn thành nhiệm vụ vừa nhanh vừa tốt, xác suất OOC cực thấp, là kiểu nhân viên ưu tú mỗi năm đều được treo ảnh lên tường.

Nhưng trong không gian hệ thống, xuyên vào vai chính đạt đến cấp bậc A2 thì đầy rẫy, dù sao một vai chính phải diễn cả đời, chỉ cần giữ vững thiết lập nhân vật là được, bởi vì diễn đến cuối cùng, cơ bản thì người đó cũng trở thành vai chính rồi.

Nhưng chỉ xuyên vào vai quần chúng, thường xuyên ra vào các thế giới, có thể đạt đến cấp bậc này, chỉ có một người kỳ lạ là Vệ Thính Xuân.

Thực ra bản thân cô cũng không biết mình nổi tiếng.

Nam sinh sốt ruột liền đưa tay muốn giật lấy, Vệ Thính Xuân lại trong nháy mắt cậu ta nắm lấy viên cầu xuyên việt, bỗng nhiên hoàn hồn.

Viên cầu đã bị lấy đi.

Vệ Thính Xuân đến bây giờ chỉ nhớ bốn chữ kia — Thái tử Tiết Doanh.

Vệ Thính Xuân mấp máy môi, muốn đòi lại, nhưng bản thân cô lại cố nhịn xuống.

Cô đổi một vai khác, quả nhiên là loại rất dễ diễn, nằm trên giường bệnh chờ chết là được.

Nhưng lại không lập tức bắt đầu xuyên việt.

Cô trở về không gian hệ thống, cầm viên cầu xuyên việt click mở tư liệu thế giới.

Xem hơn một tiếng đồng hồ, trong đầu vẫn là bốn chữ kia — Thái tử Tiết Doanh.

Vệ Thính Xuân "Phụt" một tiếng bật cười.

Sau đó liền cuộn tròn trong chăn, giống như một con sâu thịt mà lăn qua lăn lại.

Cười đến đỏ bừng cả mặt, trái tim cũng đập nhanh kinh khủng!

Thái tử Tiết Doanh!

Cô vui quá, hắn không chết, hắn thế mà lại làm Thái tử!

Thái tử!

Ha ha ha ha ha!

Tên nhóc con này cũng lợi hại thật!

Vệ Thính Xuân hưng phấn suốt cả đêm, bảng điều khiển hệ thống vẫn luôn mở, nhưng cô lại không nhìn vào một chữ nào trong cốt truyện của thế giới tiếp theo.

Sáng sớm hôm sau, cô với vẻ mặt nghiêm túc đi tìm cậu bé bốc quẻ kia.

Nói: “Chị suy nghĩ cả đêm, hay là em giúp chị tìm lại cái quẻ hôm qua đi? Cái quẻ này chị không thể nhận.”

Vệ Thính Xuân nghiêm nghị nói: “Lỡ như em bị người ta phát hiện ra sơ suất trong công việc, còn lấy thế giới phúc lợi này ra để hối lộ người khác, nhất định sẽ bị phạt giật điện, em mới đi làm mà? Đừng sợ, chị giúp em, không tố cáo em đâu…”

Cậu bé cảm động không thôi, điểm tích lũy sau khi hoàn thành hai thế giới này chênh lệch gấp đôi đấy, A2 có thể không cần làm loại nhiệm vụ đó, quả thật là do cậu thao tác sai sót.

Cậu ta lại một lần nữa nước mắt lưng tròng giúp Vệ Thính Xuân lấy lại cái quẻ của thế giới kia.

Vệ Thính Xuân mở ra xem xét nội dung một cách cẩn thận tỉ mỉ, phát hiện cốt truyện rất đơn giản, còn có thể gặp Tiết Doanh ở khoảng cách gần, có thể nói là rất hoàn mỹ.

Cô chỉ cần không làm bất cứ chuyện gì khác thường, rất nhanh là có thể rút lui khỏi thế giới.

“Chỉ gặp một lần thôi.” Vệ Thính Xuân lẩm bẩm.

Chỉ gặp một lần thôi.

Cô bắt đầu xuyên việt.

Chờ đến khi ý thức khôi phục, mở mắt ra, bản thân đã ở trong một gian phòng cổ kính nguy nga tráng lệ.

Đang là ban đêm, trong phòng lại tối om, chỉ có gian trong thắp hai ngọn đèn.

Ánh nến lay động, Vệ Thính Xuân ngửi thấy khắp phòng đều là hương thơm ngào ngạt, nàng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía bức bình phong ngăn cách bên trong và bên ngoài không xa.

Phía sau bình phong có một bóng người đang tựa vào, nhìn tư thế là đang nằm nghiêng trên giường, một tay chống đầu, trong tay cầm một quyển sách.

Vệ Thính Xuân đang nhìn bóng người kia, một giọng nói bỗng nhiên vang lên bên tai, thấp giọng dặn dò: “Ngươi, vào trong dâng trà sâm, cẩn thận một chút, đừng kinh động đến Điện hạ, đừng làm chuyện dư thừa.”

Vệ Thính Xuân bưng chén trà đi về hướng gian trong, nhịp tim càng lúc càng nhanh.