Tất Cả Mọi Người Đều Cầu Mong Tôi Tồn Tại Thật Tốt

Chương 7: Rèn luyện thân thể

Triệu Thấm Hoà vốn luôn thích một Tất Trường Sinh trắng trẻo, học giỏi. Đặc biệt là trong bốn năm đại học, anh luôn là học bá. Nhưng sau khi tốt nghiệp, anh biến mất không một dấu vết. Ba năm không gặp, bây giờ anh trông chẳng khác nào một người lao động bình thường.

Phương Nhất Hoành bồi thêm lời chế giễu:

"Đúng rồi đấy, Tất Trường Sinh là con nhà giàu, à không, là con nhà giàu trước kia, dù phá sản rồi, nhưng dám đến đây ăn uống thì chắc vẫn còn lắm tiền nhỉ?"

Tất Trường Sinh thừa biết bọn họ đang mỉa mai mình, anh vốn không muốn quan tâm. Nhưng hệ thống bên trong suýt thì tức giận phát điên, còn hỏi anh làm sao có thể nhịn nổi.

Không còn cách nào khác, Tất Trường Sinh đáp lại:

"Đúng vậy, tao có tiền, liên quan gì đến mày à?"

Mấy người kia nghe nói Tất Trường Sinh phải trả nợ ngân hàng hàng tháng, sống rất chật vật. Vậy mà bây giờ anh lại dám nói mình có tiền?

Phương Nhất Hoành khó chịu, biết rằng Tất Trường Sinh không muốn mất mặt trước Triệu Thấm Hoà, hắn ta liền tiếp tục khích tướng:

"Tất Trường Sinh, ngày 25 này bọn tao tổ chức họp lớp, mọi người đều không liên lạc được với mày. Sao nào, có định tham gia không? Nhưng mà phải mặc đồ vest đấy, chắc là mày giàu rồi, tao không cần phải cho mày mượn đồ đâu nhỉ?"

Tất Trường Sinh thật sự không muốn đi, nhưng hệ thống lại nổi giận đùng đùng:

[Mau đồng ý đi, mau đồng ý đi! Làm sao có thể để đám pháo hôi này vênh váo trước mặt ký chủ được chứ? Nhất định phải đối mặt mà "quật" lại chúng!]

Nghĩ một hồi, Tất Trường Sinh gật đầu nói:

"Nếu tao chưa chết thì tao sẽ tới." Nếu thành công sang thế giới làm nhiệm vụ, ở thế giới này chẳng phải coi như anh đã "chết" rồi sao.

Những người khác lại nghĩ rằng anh lắp bắp, nghe nhầm "nếu chưa chết" thành "nếu có thời gian."

Phương Nhất Hoành càng đắc ý, còn quấn lấy Tất Trường Sinh đòi số điện thoại và WeChat để tiện liên lạc sau này.

Sau khi bọn họ rời đi, hệ thống như muốn phát nổ, liên tục kêu lên:

[Ký chủ, cậu không biết đâu, mấy loại pháo hôi này là để cậu đánh mặt, nếu không phải cậu quá xui xẻo, bị tôi buộc chặt ba năm trời, thì giờ cậu đã là CEO, cưới trai đẹp cao ráo, bước lêи đỉиɦ cao của cuộc đời rồi, làm gì đến lượt họ dám ngông nghênh như thế này!]

Tất Trường Sinh không để ý đến những lời thổi phồng của hệ thống, anh giờ có chút băn khoăn. Đã ăn hết 20 cân tôm hùm mà anh lại càng thấy đói hơn.

Trước đây anh chỉ cảm thấy không no, nhưng rất hiếm khi cảm thấy càng ăn càng đói như thế này.

Khi thanh toán, biết được giá 50 cân tôm hùm là 1800 tệ, tâm trạng anh càng thêm u ám.

Ngoài 50.000 tệ tiền thưởng, số tiền 1800 tệ này là tất cả tài sản anh có. Nếu không nhờ thẻ xe buýt còn vài đồng, chắc anh đã không đủ tiền về nhà nữa.

Trên đường về, Tất Trường Sinh nói với hệ thống:

"Mai ta sẽ ra ngân hàng trả hết nợ tháng này, rồi bắt đầu quá trình rèn luyện."

Hệ thống hét lên kinh ngạc:

[Sao gấp vậy?] Nó còn muốn để ký chủ đánh mặt Phương Nhất Hoành kia cơ mà!

Bước ra khỏi ngân hàng, Tất Trường Sinh chính thức nghèo hơn cả ăn mày.

Đi bộ hơn nửa tiếng, hệ thống phát hiện Tất Trường Sinh không đi về hướng nhà, bèn hỏi với vẻ nghi hoặc:

[Cậu đi đâu vậy?]

"Đi rèn luyện chứ, chẳng phải hôm qua đã nói rồi sao."

Vừa nói, Tất Trường Sinh vừa nhìn thấy đường ray tàu, anh bắt đầu bước đi dọc theo đường sắt.

Hệ thống càng tò mò:

[Rèn luyện mà lại ra ngoại ô làm gì?]

Tất Trường Sinh bình tĩnh đáp:

"Ta dự định ngồi thiền bên cạnh đường ray, từ xa cảm nhận tốc độ của tàu cao tốc, có khi gặp may lại rèn luyện thành công. Nếu thành công, ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ, có tiền trả nợ và rời đến thế giới nhiệm vụ."

Hệ thống gần như không tin nổi. Ký chủ của nó bị làm sao vậy? Cách rèn luyện này có tác dụng thật à?

Nghĩ đến việc ghi hình rèn luyện của ký chủ sẽ kiếm được tiền, hệ thống liền nhanh chóng bật chức năng livestream, lần này đặt tiêu đề đầy thú vị: [Ký chủ của tôi sắp ngộ ra chân lý khi rèn luyện]

Vài fan đã theo dõi kênh này từ trước, ngay khi có thông báo, lập tức nhấn vào xem.

Khi thấy Tất Trường Sinh đi dọc theo đường sắt, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.

[Thiên Mệnh Đại Thần: Hamster Đại Đại à, may quá cậu không sao. Nhưng lần này cậu định làm gì vậy? Cái gì mà ngồi thiền rèn luyện? Cậu định tu tiên à?]

[Đưa tôi khẩu 98K: Lỡ tay bấm vào, cái gì đây? Tên livestream nghe như trò đùa vậy.]