Khiếp Sợ! Bò Ra Quan Tài Sau Ta Bị Đọc Tâm!

Chương 7

Tư Đồ Yên ôm nữ nhi, nhéo nhẹ cái mũi nhỏ của bé, cười nói: "Con cũng muốn có tiểu ca ca sao? Một ngày nào đó, mẫu thân sẽ dẫn con đi gặp Hoài Vũ ca ca. Con nhất định sẽ thích hắn."

Đầu Miên Miên lắc lư như trống bỏi.

[Ta không muốn, hắn thật xấu xa, bắt nạt một tiểu tỷ tỷ, làm cho tỷ ấy treo cổ trên xà nhà, lưỡi thè dài ra, thật đáng sợ.]

Tư Đồ yên bị tiếng lòng của nữ nhi dọa sợ, ngước mắt nhìn đại ca.

Tư Đồ Hoằng sắc mặt tối sầm, quay đầu nhìn thê tử, trầm giọng hỏi: "Ta bận việc triều chính, gần đây trong nhà có xảy ra chuyện gì lớn không?"

Sâm thị lắc đầu cười nói: “Mỗi ngày chỉ là chuyện nhỏ, không có chuyện lớn.”

"Thật sự không có sao? Đại tẩu mọi chuyện cũng không nên giấu giếm ca ca." Tư Đồ Yên có chút lo lắng nhắc nhở.

Sầm thị nhíu mày thở dài.

“Chỉ là mấy ngày trước có một tiểu nha hoàn tự sát, đây là chuyện của tiểu nữ nhi cho nên ta không tiện nói cho ca ca ngươi.”

"Vậy đối tượng."

Tư Đồ Hoằng và Tư Đồ Yên đồng thanh nói.

Sầm thị không hiểu ra sao: “huynh muội các ngươi có bí mật gì?"

Tư Đồ Hoằng sắc mặt âm trầm, sờ sờ ngón tay.

Tư Đồ Yên vẻ mặt nghiêm túc: “Xem ra ca ca cần phải suy nghĩ kỹ càng về việc nhận người thừa kế. Gia tộc Tư Đồ chúng ta không yêu cầu mỗi người đều phải trở thành người có tài, nhưng chúng ta muốn một người chính trực.”

"Ta hiểu rồi."

Sau đó, ba người trò chuyện về những chủ đề khác, Mộ Miên Miên chăm chú lắng nghe.

Đúng lúc bé đang buồn ngủ thì quản gia Vương phủ đến.

“Vương phi, hoàng hậu hạ lệnh, đem tiểu tiểu thư vào cung.”

Đồng tử của Tư Đồ Yên co rút lại, mí mắt giật giật, hoảng sợ ngẩng đầu lên.

"Hoàng hậu?"

Tại sao hoàng hậu lại muốn gặp Miên Miên?

Mối quan hệ trong triều vốn đã hỗn loạn, họ luôn thận trọng trong lời nói và việc làm, chưa bao giờ xảy ra chuyện bất ngờ như vậy.

Sắc mặt Tư Đồ Hoằng nghiêm nghị, đôi môi mỏng mím thành một đường.

"Ngươi phải cẩn thận, khi vào cung, tất cả đều phải chú ý."

Không khí trong phòng rất ngưng trọng, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ căng thẳng.

Mộ Miên Miên mở to đôi mắt to tròn, dùng đôi bàn tay nhỏ bé kéo tay áo.

[Yên Yên mẫu thân không cần lo lắng, Hoàng tổ mẫu gọi người vào cùng là vì muốn gặp ta.]

[Hoàng Hậu tổ mẫu nghe nói đã tìm được ta trở về, nên muốn nhìn ta một chút mà thôi.]

Lông mày Tư Đồ Yên hơi giãn ra, tay nhẹ nhàng vỗ lưng Mộ Miên Miên, trong mắt nàng lóe lên một tia sáng.

"Đi chuẩn bị xe ngựa, ta thay quần áo rồi vào cung, chuẩn bị thêm chút đệm mềm, ta sẽ dẫn tiểu tiểu thư đi cùng."

Sau khi quản gia trong phủ rời đi, vẻ mặt Tư Đồ Hoằng vẫn không hề thả lỏng chút nào, lông mày cụp xuống.

"Hoàng hậu có ý định gì vậy?"

Mối quan hệ trong cung rất hỗn loạn nên cần cẩn thận.

Mộ miên miên nheo mắt vẻ mặt thích ý, tâm tư thả lỏng.

[Hư cữu cữu, Hoàng tổ mẫu chính là người tốt nha, mẫu thân có chuyện gì đều có thể cùng Hoàng Hậu tổ mẫu nói.]

Chuyến đi của Tư Đồ Yên thoải mái hơn nhiều, trên mặt lộ vẻ mỉm cười.

“Đại ca đại tẩu, hôm nay chiêu đãi không tốt, ta dẫn Miên Miên vào cung trước, ngày khác chúng ta sẽ nói chuyện."

Trong ánh mắt nàng mang theo ám chỉ, Tư Đồ Hoằng nhẹ nhàng gật đầu, hai người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

……

Tư Đồ Yên ôm Mộ Miên Miên trong tay đi đến cửa cung, nhìn thấy Từ ma ma đang đứng bên cạnh xe ngựa. Bà là người bên cạnh của hoàng hậu.

Đôi mắt nàng chợt sáng lên, nụ cười trên mặt cũng rạng rỡ hơn.

Thật đúng là bị ta bảo bối của ta nói trúng rồi!

Mộ miên miên âm thầm bất đắc dĩ, một đôi mắt tròn vo nhìn Hoàng Hậu, miễn bàn có bao nhiêu đáng yêu.

[Nếu không phải do người cha cặn bã đó, giọng nói của bé cũng không bị hư, thiếu chút nữa đã bị bóp chết, ngay cả mẫu thân đều bị hạ độc, thiếu chút nữa muốn đi đời nhà ma.]

Càng nghĩ bé lại càng buồn bã. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, một đứa trẻ mới mấy tháng tuổi thế nhưng lại cau mày.