Món Nợ

Chương 22: Một hiệp nữa nhé?

Sau khi cao trào, cơ thể cô dường như rất nhạy cảm, Tam Nghị lại không ngừng nghỉ muốn cô, Cố Hoài Nhi cảm thấy thân thể bây giờ không còn là của cô nữa, đầu óc điên loạn không kiểm soát được.

Không phải lúc nãy cô vẫn còn kháng cự sao? Bây giờ bị hắn đâm lại cảm thấy sung sướиɠ, dục tiên dục tử.

Tam Nghị vẫn tiếp tục nhét dươиɠ ѵậŧ vào tiểu huyệt một cách điên cuồng không ngừng nghỉ.

"A..." Một dòng điện chảy quanh người cô, chân vô thức kẹp chặt eo người đàn ông phía trên.

"Đừng sờ chỗ đó a... nó... nó không được... ư."

Mặc cho cô điên cuồng van xin, những lời đó chỉ làm khơi thêm du͙© vọиɠ trong người hắn. Càng làm hắn muốn điên cuồng đâm chết cô.

"Không... không được... tôi sẽ tiểu ra mất." Cô điên cuồng lắc đầu, giữ chặt bàn tay to lớn đang sờ vào hạt đậu nhỏ xưng tấy bên trên âʍ ɦộ, dùng hai đầu ngón tay kẹp chặt rồi xoa xoa.

Nhìn xuống phía dưới là tiểu huyệt đang co rút lại, mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ hắn một cách mạnh mẽ. Phía dưới mυ'ŧ còn sướиɠ hơn cái miệng phía trên. Mỗi khi dươиɠ ѵậŧ rút ra, khối thịt bên trong lại hút chặt như muốn mời gọi hắn ở lại.

Cảm nhận được cỗ nóng bỏng từ bụng chảy ra, dâʍ ŧᏂủy̠ bôi ướt đẫm dươиɠ ѵậŧ, gậy thịt tím đỏ bóng nhẫy phủ lên trên là lớp tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cô.

"Em... thật... sự... được... làm... từ... nước!"

Động tác của hắn chậm lại nhưng mỗi lần động hông rất mạnh, như thể muốn đâm thủng người cô, mỗi lần đút vào liền nói ra một từ.

Thân thể tê dại, co giật, cô thật sự sắp đạt đến đỉnh điểm, tiểu huyệt co rút mạnh mẽ, kẹp chặt côn ŧᏂịŧ không cho hắn di chuyển nhưng hạ thân lại vô thức nâng lên, hùa theo sự chuyển động của hắn.

"A.." Tiếng rên quyến rũ mất kiểm soát của người đàn ông vang lên, trên người hắn đâu đâu cũng là mồ hôi, hắn bị cô kẹp chặt, muốn bắn tinh ra ngoài.

Hung bạo rút dươиɠ ѵậŧ ra rồi lại đâm mạnh vào, tốc độ nhanh tróng đến hoa mắt, điên cuồng khuấy đảo bên trong cô, qυყ đầυ chạm đến tử ©υиɠ rồi giật mạnh, mắt ngựa mở ra, bắn thẳng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ không có bất kì vật cản nào.

"Á....."

Cô cũng đạt đến cao trào, nước bắn tung tóe ra ngoài, còn có cả nướ© ŧıểυ của cô, nướ© ŧıểυ dính hết lên thân dưới người đàn ông. Thật đáng xấu hổ! Cố Hoài Nhi một lần nữa đi tiểu trước mặt Tam Nghị.

Qυყ đầυ vẫn còn đang bắn những chất lỏng màu trắng đυ.c vào trong bụng cô, cả cơ thể run lên không ngừng cảm giác xung sướиɠ truyền lên đại não.

Tam Nghị cúp mắt xuống nhìn cô đang ôm mặt khóc, nước mắt không ngừng rơi xuống nhưng lại bị cà vạt thấm hết vào. Hắn không biết cô khóc vì sung sướиɠ hay vì nhục nhã.

Nhưng nhìn dáng vẻ đó của cô hắn lại bắt đầu động dục.

"Có sướиɠ không hửm." Tam Nghị vừa chất vấn vừa nâng đầu cô dậy cởi nút thắt cà vạt phía sau.

Cô ngại ngùng lắc đâu, mắt cô đã làm quen với bóng tối đột nhiên bị thả ra có chút không quen mà nheo mắt lại.

"Thành thật đi, nếu không tôi sẽ đè ra đâm em một lần nữa."

Vẻ mặt đỏ bừng của cô thoáng qua tia sợ hãi, nếu bây giờ hắn làm tiếp, chắc chắn cô sẽ chết mất.

Cố Hoài Nhi thật lòng gật đầu, cô không hiểu sao bản thân mình có thể dâʍ đãиɠ như vậy, chỉ cần hắn tới hôn cô, phía dưới lập tức chảy đầy nước, cô căm ghét con người này của bản thân, nhắm nghiền mắt không dám nhìn hắn.

"Dươиɠ ѵậŧ của tôi nhét vào miệng em, khiến em bị câm rồi sao?" Hắn muốn chính miệng cô thừa nhận rắng hắn đâm cô sướиɠ biết bao.

"Ư... sướиɠ... sướиɠ lắm." Giọng cô gần như khàn đi vì rêи ɾỉ quá mức.

"Vậy thêm một hiệp nữa, tôi sẽ làm em sướиɠ đến phát điên."

Cố Hoài Nhi hoảng hốt nhìn hắn, người đàn ông này tϊиɧ ŧяùиɠ lên não rồi sao? Không phải hắn đã nói, làm một hiệp nữa thôi hả?

"Lúc... lúc nãy anh nói...Ưʍ..."

Tam Nghị không để cô nói hết những lời hắn vừa nói, lập tức áp lên môi cô một nụ hôn. Dùng chiếc lưỡi điêu luyện cạy răng cô ra, xâm nhập bên trong khoang miệng, liếʍ từng ngóc ngách rồi bắt lấy chiếc lưỡi của cô, liếʍ láp một vòng rồi cắn xuống, kéo ra. Cố Hoài Nhi bị bắt ép phải lè lưỡi, mặc cho hắn bú ʍúŧ.

Không thể thừa nhận người đàn ông này rất biết dẫn dụ cô, kĩ năng ở trên giường cực kì điêu luyện, đặc biệt là hôn.

Hai người triền miên hôn thật sâu, cô gần như khó khăn trong việc hô hấp, thấy cô sắp chết vì không thở, hắn liền miễn cưỡng bỏ ra.

Cố Hoài Nhi mở miệng thở hổn hển, đôi mắt long lanh vì ngấn lệ mà trở lên mù mịt. Ánh mắt người đàn ông đen thẳm nhìn cô, không biết ở trong đó có bao nhiêu là du͙© vọиɠ.

"Đêm vẫn còn dài... một lần nữa nhé."

Cố Hoài Nhi không biết đã bị hắn làm cho lêи đỉиɦ đến bao nhiêu lần, khi cô ngất đi vì mệt mỏi, bên tai vẫn truyền đến động tĩnh: "Bảo bối, một hiệp nữa nhé?"

Từ giây phút này, cô chắc chắn sẽ không bao giờ tin lời hắn nữa.