Sau Khi Trọng Sinh, Ta Kết Hôn Với Kẻ Thù

Chương 21: Người có thể chết, nhưng không thể uổng mạng

Quần Thanh ngẩng mặt nhìn chằm chằm bà ta hồi lâu, cuối cùng cũng kéo được một mảnh ký ức từ trong mơ hồ, đây là chưởng giáo cung quan khi nàng mới vào Dịch Đình với thân phận "Quần Thanh", gọi là Chương nương tử.

Nhưng, chẳng phải đây là chuyện năm Thánh Lâm nguyên niên sao?

Nàng chậm rãi đưa tay chạm vào vết thương do chủy thủ ở bụng dưới, sờ đi sờ lại, vết thương đã biến mất...

Bùi công công ra lệnh cho cung nữ quỳ dưới nắng gắt chịu phạt, Chương nương tử khuyên: "Giám tác, nếu có nô tỳ không hiểu chuyện, sau này dạy dỗ thế nào cũng được. Nhưng hôm nay, nô tỳ vâng lệnh Thái tử điện hạ dẫn họ đi cho hai vị quý chủ tuyển chọn, để quý chủ sốt ruột chờ không ổn."

Cho hai vị quý chủ tuyển chọn...

Quần Thanh có ấn tượng, năm đó nàng mượn thân phận cung nữ quay lại cung, ở Dịch Đình một tháng, nhân dịp tuyển chọn cung nữ đến bên cạnh Bảo An Công chúa, sau đó trà trộn vào Lục Thượng, trở thành quân cờ Nam Sở cài vào trong cung.

Xem ra hôm nay chính là ngày rời Dịch Đình. Nhưng tại sao lại bị phạt quỳ?

Chỉ nghe Bùi giám tác cười lạnh: "Chính vì tuyển chọn nô tỳ cho quý chủ, mới phải cẩn thận chọn lựa, tuyệt đối không thể để kẻ đức hạnh có tì vết trà trộn vào."

Chương nương tử kinh ngạc: "Tì vết gì? Những nô tỳ này đều do nô tỳ cẩn thận chọn lựa!"

Bùi giám tác nói: "Có người mật báo với bổn quan, ngay đêm hôm kia, trong số các ngươi có một kẻ tư thông với nam nhân bên ngoài. Theo đại luật Đại Thần, cung nữ cấm liên hệ tin tức với người ngoài, kẻ vi phạm bị đánh ba mươi trượng; nếu tra ra là mật thám, chết không có đất chôn! Các ngươi tố cáo lẫn nhau cũng được, quý chủ còn đang đợi ở Loan Nghi Các, nếu trong thời gian một chén trà mà không tìm ra kẻ đó, tất cả các ngươi sẽ cùng chịu ba mươi trượng!"

Các cung nữ mười mấy tuổi, thoáng chốc lung lay sắp đổ.

Pháp trượng đánh người làm bằng gai góc, trên có đầy gai ngược, đánh xuống nặng nề, gai quấn lấy xiêm y cắm vào da thịt, giơ cao lên, liền kéo theo cả máu thịt. Chưa đến mười trượng đã khiến người ta không còn kêu được tiếng nào, ba mươi trượng, chân sẽ bị đánh nát như tương.

Dù giữ được mạng sống, nửa đời sau cũng tàn phế.

Quần Thanh nhìn vạt váy, suy nghĩ có phần rối loạn, nàng bình sinh không tin chuyện chết đi sống lại, vẫn chưa rõ, đây rốt cuộc là thật sự trở về năm Thánh Lâm nguyên niên, hay là nàng đang ở trong giấc mộng hấp hối. Nếu là trường hợp sau, đơn giản chỉ là "đèn kéo quân" như các lão nhân vẫn nói...

Đang nghĩ ngợi, đầu bị Bùi giám tác dùng phất trần đánh mạnh một cái: "Thật bình tĩnh, một giọt nước mắt cũng không nhỏ ra? Ngươi nói trước đi."

Quần Thanh tim đập thót, trong ký ức nàng không có đoạn này!

Chưa kịp mở miệng, bên cạnh chợt vang lên một giọng gấp gáp: "Công công, nô tỳ tố cáo, người truyền tin chính là Quần Thanh! Nô tỳ canh ba dậy đi tiểu, từng nghe thấy nàng ta nói chuyện với một nam tử xa lạ."

Quần Thanh đột ngột nhìn sang cung nữ bên phải, đối phương không dám nhìn thẳng vào nàng, quỳ rạp xuống, hai vai run rẩy.

Trong khoảnh khắc, cảm giác nguy hiểm quen thuộc lan khắp toàn thân Quần Thanh, nhắc nhở nàng một cách chân thực về cảm giác còn sống, cũng nhắc nhở rằng, có lẽ nàng sắp chết lần thứ hai.