Thiên Kim Thật Trở Về, Bảy Anh Trai Tranh Nhau Sủng Ái

Chương 17

Tư Tư đã về nhà.

Phục hồi lại tinh thần, Cố Hi nhìn thời gian, từ trong khung chat WeChat tìm một người khác, gửi tin nhắn thoại qua.

"Vương Trợ, đến phòng tôi một chuyến"

Bởi vì đi công tác bên ngoài thường xuyên có chuyện gấp, cho nên phòng trợ lý ở ngay bên cạnh phòng Cố Hi, chưa đến một phút đồng hồ tiếng gõ cửa liền vang lên.

Cố Hi đứng dậy mở cửa ra, Vương Trợ đi theo vào: "Cố tổng, muộn như vậy rồi ngài còn tìm tôi, chẳng lẽ hạng mục xảy ra vấn đề gì sao?"

"Không phải..." Cố Hi nói: "Vương Trợ, hiện tại hạng mục này đã chuẩn bị kết thúc, nội dung còn lại hẳn là anh đều hiểu rõ chứ?"

Vương Trợ bị anh ấy hỏi như vậy thì có chút không hiểu, nhưng vẫn đáp: "Đúng, tôi đều hiểu..."

"Được, chuyện còn lại giao cho anh, tất cả chi tiêu ghi vào sổ sách công ty là được rồi."

Ba năm trước Cố Hi thành lập tập đoàn Thiên Vũ, Vương Trợ vẫn là trợ lý của anh ấy, năng lực làm việc rất tốt, nhưng trong mắt nhân viên khác của công ty, Vương Trợ không chỉ có năng lực làm việc tốt mà ứng xử cũng rất giỏi.

Vì thế Vương Trợ còn từng đặc biệt hỏi những nhân viên kia vì sao nói như vậy, sau đó liền rút ra kết luận là… có thể ở bên cạnh Cố Hi đảm nhiệm chức vụ trợ lý nhiều năm như vậy còn chưa bị lạnh chết, đã rất tài giỏi rồi.

Là con trưởng của nhà họ Cố, diện mạo Cố Hi tất nhiên là vô cùng nổi bật, bất luận đi tới nơi nào cũng là tiêu điểm trong đám đông, chỉ là khí chất người lạ chớ gần quanh thân anh ấy, khiến rất nhiều cô gái mê luyến anh ấy đều chùn bước.

Lúc này Vương Trợ ở trong phòng Cố Hi bị ném một đống công việc đang rất khó hiểu: "Cố tổng, nhiệm vụ anh giao cho tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành thật tốt, nhưng để tôi hỏi một câu, anh muốn đi đâu sao?"

Anh ta vốn cho rằng ông chủ nhà mình hẳn là tạm thời có hạng mục mới gì đó muốn đi khảo sát, dù sao đây đều là điểm giống nhau của người cuồng công việc, anh ta cũng chỉ muốn hỏi xem mình có chỗ nào có thể giúp đỡ được không.

Mà môi mỏng của Cố Hi khẽ mở, bình tĩnh nói ra mấy chữ: "Tôi muốn về nhà..."

Vương Trợ: "..."

Cái gì???

Cố tổng nhớ nhà???

Anh ta nuốt nước miếng, có chút tò mò hỏi: "Cố tổng, anh nhớ các em trai của anh sao?"

Cố Hi: "?"

Anh ấy khẽ nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Vương Trợ, giống như đang nói "Anh nghĩ xem chuyện anh nói có khả năng."

Vương Trợ hơi xấu hổ gãi đầu.

"Không có việc gì, trở về phòng sớm nghỉ ngơi một chút..."

Cố Hi lạnh lùng nói xong câu đó, Vương Trợ tự giác lui ra ngoài.

Lập tức anh ta lấy điện thoại di động ra, mở nhóm nhân viên ra, gửi một câu [Mọi người trong nhà, chuẩn bị tăng ca đi! Cố tổng bỏ bê công việc, ngài ấy phải về nhà!]

Quả nhiên không ngoài dự đoán, lời này nói ra tất cả đều là dấu chấm hỏi, đều đang hỏi Cố tổng đột nhiên vội vã về nhà là chuyện gì xảy ra.

Vương Trợ trở lại phòng nằm vật ra giường, nghĩ một chút rồi trả lời [Không biết, có thể là có mỹ nhân chờ ngài ấy về.]

...

Biệt thự nhà họ Cố.

"Mấy đứa trước kia không phải ăn cơm xong thì đều về phòng chơi sao? Hôm nay bám ở chỗ của mẹ làm gì!"

Mẹ Cố ôm vừa ôm Tư Tư xem ảnh một lát, ba chàng trai gõ cửa đi vào, vây quanh Tư Tư nhìn trái nhìn phải, làm cho cô bé nhìn thấy cũng ngại không dám ngẩng đầu.