Hứa Uyển Du sốt ruột: "Anh đang ở đâu?"
Cô nhìn quanh nhưng không thấy Hoắc Lãnh Hi đâu cả.
"Quay lại nhìn!" Hoắc Lãnh Hi chỉ nói ba chữ đơn giản.
Người phụ nữ quay phắt lại, nhìn thấy chiếc Porsche Cayenne đắt tiền sáng đèn.
Nếu không biết anh ta là trai bao, thì thật sự có thể tưởng rằng anh ta là con cháu nhà giàu có.
Hứa Uyển Du đi đến trước cửa sổ xe của Hoắc Lãnh Hi, gõ cửa xe.
Cửa sổ chầm chậm hạ xuống, cô nhìn thấy Hoắc Lãnh Hi mặc một bộ vest xám đậm đặt may riêng, trên tay áo sơ mi trắng là một chiếc khuy măng sét bạch kim hình hoa trà, toàn thân tỏa ra khí chất kiêu ngạo, lạnh lùng.
"Đưa cho tôi!" Hứa Uyển Du tức giận chìa tay ra.
Hoắc Lãnh Hi ngước mắt liếc nhìn cô, chú ý thấy đôi mắt đỏ hoe vì khóc của cô, trên má tái nhợt còn có hai vệt nước mắt.
Anh đưa tay nâng mặt cô lên, "Khóc à?"
Hứa Uyển Du đẩy anh ra, "Không liên quan gì đến anh!"
"Đã ngủ với nhau rồi, còn không liên quan sao?" Hoắc Lãnh Hi mở cửa xe, mạnh mẽ kéo cô vào trong xe.
"Anh định làm gì? Buông tôi ra..."
Chưa kịp nói xong, phía sau xe vang lên một giọng nói ngọt ngào.
"Hoắc tổng, tối qua làm em đau lắm đó~" Cô ta là thực tập sinh mới tới, Từ Lệ Sa.
Cô ta thân mật khoác tay Hoắc Nam Thành, tựa vào lòng anh ta.
Hoắc Nam Thành vuốt eo cô gái, thân mình áp sát, nghịch ngợm đẩy một cái, "Tôi đã nói rồi, tôi thương em nhất, phải chăm sóc em thật tốt chứ!"
"Đáng ghét!" Cô ta giận dỗi, nắm lấy tay Hoắc Nam Thành, cười nịnh nọt...
Cảnh tượng đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó, Hứa Uyển Du nhìn mà đôi mắt càng đỏ hơn.
Cô giận dữ siết chặt tay Hoắc Lãnh Hi, ra sức cấu mạnh.
Hoắc Lãnh Hi cau mày, nhìn vết đỏ trên mu bàn tay bị cấu, ánh mắt nguy hiểm hướng về phía người đàn ông bên ngoài xe.
"Cô thích anh ta à?"
Hứa Uyển Du cứng miệng: "Không phải!"
"Thật sao?" Hoắc Lãnh Hi nhướng mày, càng thêm vẻ thú vị!
Anh đưa tay kéo cô sát lại cửa sổ, ép mạnh cô vào đó.
Qua cửa kính xe, Hứa Uyển Du đối diện trực tiếp với Hoắc Nam Thành bên ngoài!
Cơ thể cô cứng đờ, cảm nhận rõ ràng người đàn ông phía sau đang áp sát, "Anh định làm gì?"
Hứa Uyển Du thở dồn dập, đặc biệt là khi thấy Hoắc Nam Thành đang tiến lại gần.
Hoắc Lãnh Hi nhìn thấy cơ thể cô run rẩy dữ dội, càng cố tình nâng cao chân cô lên.
Chiếc váy ngắn chịu không nổi đã cuộn lên, lộ ra vòng mông căng đầy...
"Hứa tiểu thư không mặc gì bên dưới, còn ưỡn cao thế này, là muốn tôi làm gì sao?"
"Cái đồ... anh có thể chuyên nghiệp một chút không? Hôm nay tôi không gọi anh đến phục vụ!" Hứa Uyển Du mắng chửi.
Nhìn thấy Hoắc Nam Thành sắp bước tới trước cửa sổ xe, tư thế xấu hổ của Hứa Uyển Du lúc này chẳng khác nào cô đang công khai trước mặt Hoắc Nam Thành!
Xe!
Rung!
"Nhìn gì đó?" Từ Lệ Sa bên ngoài xe thấy Hoắc Nam Thành nhìn chằm chằm chiếc Porsche Cayenne.
Hoắc Nam Thành: "Hình như ở công ty chưa thấy chiếc xe này!"
Anh ta chạm tay vào thân xe với vẻ ngưỡng mộ, Từ Lệ Sa tinh ý hỏi, "Anh thích à? Hay để em nói với ba em?"
Từ Lệ Sa là tiểu thư nhà họ Từ, một gia đình giàu có về trang sức, tài sản hàng tỷ, cô ta vào tập đoàn Hoàn Vũ làm thực tập sinh chỉ vì để ý đến Hoắc Nam Thành.
Nghe Từ Lệ Sa nói vậy, Hoắc Nam Thành hài lòng nhếch miệng cười.
Anh ta đưa tay kéo cô vào lòng.
Hai người hôn nhau đắm đuối ngay trước cửa sổ xe.
Lúc đó!
Hứa Uyển Du lạnh từ đầu đến chân, cho đến khi cô cảm nhận thấy Hoắc Lãnh Hi lấy thứ gì đó từ bên dưới cô, cô mới cảm thấy ấm lên.
Cô nhíu mày, kéo thử bên dưới, phát hiện mình vốn dĩ trống trơn, giờ lại mặc quần!
Và đó còn là quần đùi nam!
"Sao lại là quần đùi nam?"
Hoắc Lãnh Hi cau mày, lúc nãy vội quá, trợ lý Lương chỉ lấy được qυầи ɭóŧ nam.
"Không phải của anh chứ!" Hứa Uyển Du liếc xéo.