Tần Bảo vừa về đến nhà đã lên mạng mua một cái nồi, rồi nhờ người giao hàng chuyển thẳng đến chỗ Phong Thành Dục.
Người giao hàng vừa đi được hai phút, cậu lại gọi điện kêu người ta quay lại, nhét thêm một món đồ vào nồi, trong lòng nghĩ: "Như vậy mới gọi là trả hết nợ."
Ông nội tuy đã đồng ý, không phản đối việc cậu tiếp tục theo đuổi sự nghiệp người mẫu, nhưng vẫn chưa để cậu đi làm ngay. Ngày hôm sau khi về nhà, cha của cậu theo sắp xếp của ông nội đưa Tần Bảo đi kiểm tra sức khỏe.
Thỏa thuận mới giữa ông cháu là dựa trên chỉ số sức khỏe của Tần Bảo.
Việc kiểm tra rất kỹ lưỡng, Tần Bảo phải chạy theo y tá nửa ngày trời, trung tâm kiểm tra VIP vắng tanh, các nhân viên y tế ở đó đều nhìn chằm chằm vào cậu.
Hai ngày sau, đã có kết quả kiểm tra sức khỏe, ông Tần tỏ ra không mấy vui vẻ, mọi chỉ số của cậu đều ổn, chỉ là với một Omega, Tần Bảo cao hơn bình thường. Bác sĩ khuyên cậu nên phơi nắng nhiều hơn và bổ sung thêm canxi.
“ Phải tăng thêm vài cân nữa.” Ông nội vung gậy chống, lẩm bẩm: “Trên người toàn xương với da, đừng để cây gậy của ông bị cháu làm gãy đấy!”
Nói xong ông quay người bỏ đi, rõ là chưa cho phép cậu đi làm.
Tần Bảo không phục, lè lưỡi sau lưng ông, bà Đào đứng cạnh che miệng cười trộm.
Đã xui xẻo lại còn gặp mưa dầm, mấy ngày không đến trường cũng chẳng có tâm trạng ôn bài, quay lại lớp học, cậu đã bắt đầu không theo kịp.
Đây là điều ông Tần cấm tuyệt đối, Tần Bảo muốn giữ được cái bát cơm sắp lung lay của mình thì đành phải dồn sức cả hai bên: vừa mời thầy dạy kèm sau giờ học, vừa ăn uống để tăng cân.
Để đạt hiệu quả nhanh hơn, cậu nhớ lại video tập luyện mà Hứa Đường Chu từng nhắc đến, vội mở lịch sử tin nhắn, tải từng cái xuống để học theo.
Đến đoạn thứ ba, video bắt đầu có gì đó sai sai.
Người thầy giáo trang nhã trong trang phục luyện tập đã được thay bằng một nam sinh Omega đeo cặp sách. Cậu ta ăn mặc rất kỳ lạ, áo sơ mi trắng phối với váy xếp ly, đôi chân dài mặc tất dây màu trắng.
Tần Bảo nhíu mày, cậu cảm thấy mặc như thế này không tiện cho việc tập luyện.
Càng xem tiếp càng thấy không đúng.
Một Alpha to con vạm vỡ bước vào từ ngoài cửa, không nói một lời, ôm lấy Omega từ phía sau, rồi luồn tay vào trong váy.
Những âm thanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ lập tức vang lên liên hồi.
Tần Bảo trợn tròn mắt, mặt đỏ bừng lên, lập tức tắt video!
Tim đập thình thịch, cậu nhắn tin cho Hứa Đường Chu: [Em gửi cho anh cái gì thế?!]
Hứa Đường Chu đang ở nước ngoài, mãi mới trả lời: [Cái gì cơ?]
Còn hỏi: [Anh về nhà rồi à?]
Qua một buổi chiều, Tần Bảo đã bình tĩnh lại, cậu quyết định nói chuyện nghiêm túc với Hứa Đường Chu. Cậu gửi cho cậu ta đoạn tin nhắn mà mình đã ấp ủ từ chiều.
[Ừ, về rồi, đừng lo.]
[Anh biết em giờ đã có người mình thích, yêu đương không có gì sai. Nhưng em còn chưa phân hóa, muốn tìm cảm giác mạnh cũng không nên thế này chứ?]
Hứa Đường Chu ở đầu bên kia bị Tần Bảo nói đến mức ngơ ngác.
Tần Bảo đành phải nói rõ, rằng Hứa Đường Chu không cẩn thận gửi cho cậu một đoạn phim không đứng đắn.
Hứa Đường Chu: [Ôi trời?!]
[Nghe em giải thích đã, chuyện không phải như vậy! Bạn em gửi rồi em chuyển tiếp cho anh luôn, chưa từng mở ra, em hoàn toàn không biết trong đó có phim đâu.]
Tần Bảo: [Thật không?]
Hứa Đường Chu: [Thật! Còn thật hơn cả ngọc trai! Nếu lừa anh thì em cả đời này không tán đổ anh ấy!]
Tần Bảo lúc này mới tin phần nào: [Được rồi.]
[Em kết bạn kiểu gì mà suốt ngày gửi những cái lung tung như vậy?.]
Hứa Đường Chu giải thích đó là đồng nghiệp cùng công ty, cũng là người mẫu, chắc là nhấn gửi nhầm. Nhưng Hứa Đường Chu vẫn là Hứa Đường Chu, cậu ta còn hỏi Tần Bảo: [Video vẫn còn chứ? Có thể gửi lại cho em không? File của em hình như hết hạn rồi]
Tần Bảo: [Em định làm gì?]
Hứa Đường Chu: [Thì... chưa từng xem, tò mò chút thôi. Mà thôi, emtìm thấy rồi, là đoạn thứ ba phải không?]
Tần Bảo cạn lời: [......]
Thôi được, cậu ta cũng xem rồi, ai mà ở tuổi dậy thì lại không tò mò mấy thứ này cơ chứ.
Tần Bảo khóa cửa phòng lại, đeo tai nghe, xem xong cảm thấy điện thoại không còn sạch sẽ nữa. Cậu uống một hơi hết ly nước lạnh, rồi ra ngoài hút điếu thuốc để bình tĩnh lại.
Một lúc sau, Hứa Đường Chu gửi phản hồi: [Đoạn đầu hơi ghê, nhưng người Alpha trong đoạn thứ hai trông cũng ổn phết.]
Tần Bảo chưa xem đoạn thứ hai, nhưng đối với nhận xét của Hứa Đường Chu thì cậu khinh thường. Phim ảnh thì có thể trông ngon lành được bao nhiêu? Chắc là chưa từng thấy ai tốt hơn thôi.
Nếu Alpha muốn được gọi là đẹp, ít nhất cũng phải giống một người nào đó, phải không?
Trong đầu nhanh chóng hiện lên một khuôn mặt lạnh lùng kiêu ngạo.
Boong boong boong.
Chuông cảnh báo vang lên.
Chết tiệt, dừng lại ngay!
Tần Bảo chửi thề, mặt lạnh tanh tự giận mình, lại đứng dậy uống một ly nước lạnh: [Dù sao em cũng đừng xem nữa.]
Hứa Đường Chu: [Em không xem nữa đâu. Anh Bảo... lúc xem có cảm giác đó, tuyến thể thật sự sẽ phồng lên à?]
Tần Bảo: [Ừm.]
Tai cậu đỏ lên: [Thường là lúc cương buổi sáng, nhưng cũng có thể tự nhiên phồng lên, bên trong chứa dịch tuyến thể.]
Lần kiểm tra sức khỏe này ngoài các hạng mục cơ bản, cũng kiểm tra sự phát triển của cậu với tư cách là một Omega. Bác sĩ nói khoang sinh sản và tuyến thể của cậu đều phát triển tốt, đã là một Omega trưởng thành.
Trong Liên minh, thanh niên 18 tuổi đã có thể đăng ký kết hôn, những điều này đều được dạy rất rõ trong giờ vệ sinh sinh lý. Hứa Đường Chu tò mò là vì cậu ấy vẫn chưa trải qua sự phân hóa tuyến thể, không thể cảm nhận được cảm giác đó.
Cậu an ủi: [Sau này em sẽ biết.]
Hứa Đường Chu không buồn, còn cười gửi một tin nhắn thoại: [Em vừa nghĩ, anh dữ dằn thế, sau này ai dám đánh dấu anh nhỉ.]
Tần Bảo bực: [Anh có dữ dằn đâu?!]