Người Tôn Hàm run lên, ngay cả đạo diễn cùng xem lại với cô ta cũng không nhịn được giật bắn lên.
Mồ hôi lạnh của người quay phim cùng Triệu Chi Ý lại túa ra, răng va lập cập, anh ta kết luận: dây ruy băng hồng là quỷ, tiếng kẹt kẹt là do con quỷ này tạo ra!
Còn việc tại sao lại có dây ruy băng hồng, chắc là khi con quỷ còn sống, đấy là một cô gái xinh đẹp?
Tiểu Anh và Triệu Chi Ý không có xe RV như những nghệ sĩ khác, có thể lái xe vào công việc, hai người đi ra khỏi công việc bắt taxi, vì bây giờ quá muộn nên phải chờ khoảng mười phút taxi mới đến, “Chị Chi Chi, mọi người gặp chuyện gì trong nhà ma thế? Tại sao ai cũng xám xịt dật dờ lay lắt vậy? Như mất hồn ấy.”
Nói tới đây, lòng Triệu Chi Ý cũng hổ thẹn, lộ ra vẻ kính nể, “Thời này mọi người đều liều mạng vì công việc nhỉ, chị mặc cảm quá!”
Tiểu Anh, “???”
Hai người đang nói chuyện thì một chiếc xe RV đột nhiên dừng lại trước mặt Triệu Chi Ý, Tôn Hàm ngồi trên xe, quấn áo choàng, cầm một cốc sữa nóng, đắc ý cười nói, “Ôi, chẳng phải đây là đại minh tinh Triệu Chi Ý của chúng ta sao? Cô đang làm gì thế? Chờ xe à?”
Triệu Chi Ý suy nghĩ rồi nghiêm túc nói, “Cô biết rõ mà còn hỏi, chắc không phải bị dọa tới nỗi đầu óc mất tỉnh táo rồi chứ? Có cần tới bệnh viện khám không?”
Sắc mặt Tôn Hàm lập tức đổi màu liên tục, không khác gì bảng màu, con khốn chết tiệt đừng có mà đắc ý! Cô ta mở cửa xe đi xuống rồi nói, “Không nhọc lòng cô quan tâm, cô nên quan tâm chính mình đi. À đúng rồi, chắc là có chuyện cô chưa biết nhỉ? Anh Tần đã tỏ tình với Tiếu Tiếu rồi, anh Tần thật sự rất yêu Tiếu Tiếu đấy, không chỉ nghiêm túc chuẩn bị hoa và bữa tối ánh nến mà còn tặng Tiếu Tiếu một chiếc Lamborghini! Chậc chậc, cô và anh Tần không có cơ hội đâu.”
Cô ta cố ý nói như thế, chọc Triệu Chi Ý tức chết! Tốt nhất là Triệu Chi Ý giận sôi lên đánh nhau với cô ta, cô ta sẽ cho người lén lút chụp lại.
Ai mà không biết Triệu Chi Ý thích Tần Chinh đến mức chết đi sống lại?
Tiểu Anh cũng căng thẳng, vội vàng kéo Triệu Chi Ý lại, lườm Tôn Hàm. Người phụ nữ này cố ý tới đây kɧıêυ ҡɧí©ɧ người ta đúng không!
Triệu Chi Ý cũng nhớ lại những lời nguyên chủ tỏ tình với Tần Chinh, có 50% nguyên nhân khiến nguyên chủ ức hϊếp Tiếu Tiếu là do Tần Chinh mỉm cười với Tiếu Tiếu, nhưng cô không phải nguyên chủ nên không sống dở chết dở như thế, hơn nữa cô còn nhạy bén phát hiện, “Hóa ra cô cũng quen biết Tần Chinh sao?”
“Tất nhiên rồi!” Tôn Hàm ưỡn ngực kiêu căng, “Tôi có mặt ở ngay hiện trường anh Tần tỏ tình với Tiếu Tiếu mà!”
“Thật sao, thế thì tốt quá!”
“???”
Triệu Chi Ý nhìn cô ta với vẻ nghiêm túc, trịnh trọng nói, “Vậy tôi có thể nhờ cô nhắn gửi cho anh ta mấy câu được không? Cô nói cho anh ta biết, phải chú ý an toàn tuyệt đối, dẫn theo nhiều vệ sĩ, đừng bao giờ đi một mình, nếu xảy ra chuyện gì bất trắc thì cũng có người chăm sóc! Nói anh ta ngủ sớm dậy sớm, tập thể dục thể thao đề phòng đột tử. Mấy hôm nay tôi lướt internet thấy có rất nhiều tin tức người thức khuya đột tử đấy! Anh ta cũng nên ăn uống đầy đủ, bớt uống rượu, bệnh dạ dày khó chữa lắm, còn nữa… còn nhiều lắm, nói chung là bảo anh ta sống cho tốt, đừng chết oan uổng đấy!”
Tôn Hàm kinh sợ, không ngờ Triệu Chi Ý lại ác độc đến nông nỗi này, dám gây sự với anh Tần, “Con tiện nhân kia, cô dám rủa anh Tần chết sớm sao?! Cô chờ đó cho tôi, chờ tôi nói cho anh Tần biết để anh ta tính sổ với cô! Cô đừng hòng lăn lộn trong cái giới này nữa!”
Triệu Chi Ý nhướng mày, trên gương mặt xinh đẹp đầy sự kinh ngạc, “Có phải cô sợ tới nỗi choáng đầu rồi không? Tôi đang nói thật lòng mà, cô lại xuyên tạc ý tôi, còn mắng tôi nữa?”