Thế giới mới đang được tải vào…
“Ưm…”
Lăng Mạch vừa mở mắt, lập tức bị ánh đèn hỗn loạn của quán bar làm chói mắt, cô khẽ nheo mắt khó chịu. Khi cơ thể chưa hoàn toàn thích nghi, cô cảm thấy có người thô bạo bẻ miệng mình ra và đổ rượu vào.
Xung quanh là những tiếng cười đùa ồn ào không ngừng.
“Ha ha ha, Lăng Mạch, ở trường thì làm bộ làm tịch, ra ngoài thì vẫn phải làm chó con cho ông đây. Chỉ cần uống hết chai này, tiền boa đều là của mày.”
“Ồ, nam thần Lăng cũng chỉ đến thế thôi, không phải cũng chỉ là một con chó khúm núm xin xỏ chúng ta sao? A ha ha ha…”
“Học giỏi thì có ích gì, tiền lương mày kiếm cả năm chẳng qua cũng chỉ bằng tiền một chai rượu của bọn tao!”
...
Nhớ lại cốt truyện, Lăng Mạch nhận ra đây là nơi cô đang làm việc.
Trong kịch bản, công việc của cô chỉ được nhắc đến sơ sài, chỉ nói rằng cuộc sống khó khăn, phải bán rượu trong quán bar và luôn bị bắt nạt, nhưng vì mưu sinh, thiếu niên phải chịu đựng.
Chịu đựng ư?
Lăng Mạch khẽ nhíu mày, cô đưa tay nắm lấy cổ tay người đang ép cô uống rượu, ánh mắt cô nhìn thẳng vào đối phương.
Phải nói thế nào về đôi mắt này nhỉ? Đen kịt như vực sâu, trống rỗng chết chóc, nhưng lại mang theo hơi thở ma quỷ sống động.
“Rượu, tôi không bán nữa.” Giọng của thiếu niên trong trẻo nhưng khàn khàn, thân hình gầy gò từ từ đứng lên.
Cô dùng chút sức, dễ dàng gạt tay người kia ra, rồi nhẹ nhàng phủi tay như thể vừa chạm vào thứ gì đó bẩn thỉu.
Phản ứng đột ngột của cô khiến cả căn phòng yên lặng vài giây. Sau khi mọi người kịp phản ứng, từng người một nổi cơn thịnh nộ, đứng dậy và bao vây cô.
“Lăng Mạch, mày có ý gì?”
“Ông đây thấy mày không muốn sống nữa rồi!”
Những kẻ này đều là đám côn đồ tệ nhất trong trường, dựa vào việc nhà có chút tiền bạc, gây chuyện khắp nơi, trường học cũng không quản lý được.
Họ khinh thường nhất những người nghèo nhưng lại học giỏi như Lăng Mạch.
Mà Lăng Mạch, vốn là người đứng đầu trong số đó.
Đẹp trai, học giỏi, tính cách tốt, là nam thần không thể tranh cãi của trường học, ngoại trừ… cực kỳ nghèo, mọi thứ đều hoàn hảo.
Điều này không nghi ngờ gì nữa, đã đâm trúng điểm yếu tự ti của bọn họ. Không biết ai phát hiện ra nam thần lại đi bán rượu trong quán bar, từ đó đám con nhà giàu không dám động vào cô ở trường đã tìm ra thú vui hàng tuần – đến quán bar, trêu chọc Lăng Mạch.