Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Ở Hoàng Cung Đánh Dấu Bị Đọc Tâm

Chương 34: Long Sàng

Khi nhìn thấy hình ảnh hệ thống gửi tới, người trong hình đang nằm dài trên giường.

Cho nên, nàng phải ở trong vòng một phút dùng động tác như vậy bổ nhào ở trên long sàng?

“Ngươi đang làm khó ta phải không, Hổ Béo?”

[Chủ nhân, xin nhanh lên, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hệ thống sẽ giải thích cho ngài.]

[Nhiệm vụ Đếm ngược: năm mươi hai giây]

Tống Đường: "..."

Không có thời gian để trì hoãn, Tống Đường đặt thỏi mực xuống, thậm chí còn không có thời gian để nói chuyện, xoải bước đi thẳng đến tấm bình phong đặt ở trước long sàng, sau đó nàng đi vòng qua tấm bình phong nhanh chóng bổ nhào lên đó

Tiếng bíp như mong đợi đã không xuất hiện, Tống Đường không thể nằm xuống long sàng, eo đã bị bao kiếm đỡ lên.

Tống Đường nghiêng đầu nhìn, thấy Tạ Sơ Minh đứng ở bên cạnh nàng, trong tay cầm một thanh kiếm có bao kiếm, cản trở động tác tiếp theo của nàng.

[Đếm ngược nhiệm vụ: bốn mươi giây]

Không còn thời gian để trì hoãn, Tống Đường nhanh chóng tránh ra, cố gắng lợi dụng việc Tạ Sở Minh chưa chuẩn bị để hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống yêu cầu.

Động tác của Tạ Sở Minh cũng không chậm. Khi Tống Đường né tránh, hắn lại dùng bao kiếm chặn lại cơ của thể nàng.

[Nhiệm vụ đếm ngược là ba mươi giây.]

Tống Đường thân hình linh hoạt mà lách mình, phía sau lưng kề sát lên long sàng.

Tạ Sơ Minh hơi nheo mắt lại, lại dùng bao kiếm đẩy cô ra khỏi giường.

[Nhiệm vụ đếm ngược là 20 giây.]

Tống Đường có chút lo lắng, mặc kệ quá nhiều đẩy cánh tay của Tạ Sơ Minh ra, xoay người đẹp đẽ tiến vào bên trong long sàng, theo động tác mà hệ thống yêu cầu, nằm xuống trên giường rồng, tay chân dang rộng ra.

[Này, chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ thu thập mảnh vỡ này, tiến độ mới là 1%. Tiến độ sửa chữa chiến hạm hiện tại là 3%. Hãy tiếp tục phát huy nhé.]

Tống Đường thở phào nhẹ nhõm. Nhiệm vụ còn lại mười giây, nếu chiêu này thất bại, nàng sẽ hết thời gian.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Tống Đường đứng dậy khỏi giường, nhìn thấy Tạ Sơ Minh khoanh tay đứng đó, bất động.

Tống Đường có chút xấu hổ ho nhẹ một tiếng. Hành vi vừa rồi của nàng vô cùng thất lễ, nếu là hắn bạo quân, chỉ sợ một giây liền sẽ làm nàng đầu rơi xuống đất.

Nàng vội vàng giải thích: “Bệ hạ, vừa rồi thần nghe thấy trên long long có động tĩnh, giống như là có rắn, vội vàng chạy tới đây để lấy thân mạo hiểm, chỉ là muốn tiêu trừ nguy hiểm cho bệ hạ. Bây giờ nguy hiểm đã được giải trừ, ở đây an toàn."

Tạ Sở Minh vẫn không cử động hay nói chuyện.

Tống Đường nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận mà bước lại gần, giơ tay khua khua trước mắt Tạ Sơ Minh.

Tạ Sở Minh vô thức lùi lại cảnh giác nhìn nàng.

"Ngươi tránh xa trẩm một chút!"

Tống Đường không khỏi trong lòng thở dài, vị hoàng đế này không chỉ bị đoàn tụ, còn không thể tiếp nhận sự đυ.ng chạm của nữ nhân?

Tạ Sơ Minh không nhìn nàng nữa, gọi người tới phục vụ: “Đi chuẩn bị nước nóng, trẫm muốn tắm gội.”

Tống Đường: "..." Không phải đi, hắn ghét bỏ nàng đến như vậy sao?

"Đưa Tống quý nhân về."

Tống Đường không hiểu ra sao cứ như vậy mà bị đưa về Cẩm Vân Cung.

Nàng không đoán ra được thái độ của Tạ Sở Minh, nhưng tóm lại là nàng khác người trước đây, nên phải viết lại chuyện xảy ra tối nay đưa cho Thanh Nguyệt, như vậy chờ đổi lại thành Tống Liễu Nhi, nàng sẽ không phải lo lắng không biết gì về việc này.

Sau khi viết xong những điều cần phải viết, Tống Đường như không có chuyện gì xảy ra đi ngủ.

Không sao cả, dù sao nàng vào cung chỉ là để thu thập mảnh vỡ mà thôi, bây giờ va chạm hoàng đế, không biết hắn sẽ xử lý nàng như thế nào. không bằng trước ngủ một giấc, chuyện còn lại chờ tỉnh ngủ lại nói sau.

Trước khi đi ngủ, Tống Đường cũng không quên yêu cầu hệ thống giải thích.