Chế Thẻ Sư Muội Muội Và Phế Vật Ca Ca Của Nàng

Chương 45: Phát hiện

“Di ~”

Nguyên bản không có hy vọng gì về lười nói của Thẩm Nhĩ, đột nhiên Thẩm Dịch nghĩ động đậy trong lòng một chút.

Quả thật, trừ bỏ Mộ Thiên Tinh cùng với bố mẹ, tên kia đúng là từng thấy bọn họ đi bái sư, rất có khả năng hắn biết Nhĩ Nhĩ có thiên phú chế thẻ.

Không, cho dù hắn không biết năng lực của Nhĩ Nhĩ cũng không có quan hệ. Dù sao, mặc kệ có hay không, cũng không ảnh hưởng hắn có suy nghĩ trừ bỏ bọn họ.

Có mục tiêu hoài nghi liền dễ làm, Thẩm Dịch cùng Mộ Thiên Tinh nhanh chóng thông qua dấu vết tìm được chứng cứ.

“Người này tên là Lý Du, là cháu trai của Chế Thẻ đại sư Lý đại sư.”

Mộ Thiên Tinh nhìn tư liệu tra được trầm ngâm.

“Khó trách có thể báo danh cho Nhĩ Nhĩ, học trò của Lý đại sư đông đảo, bản thân lại là nổi danh Chế Thẻ đại sư, xung quanh không biết vây quanh bao nhiêu Chiến Thẻ Sư. Mạng lưới quan hệ khổng lồ như vậy, khó trách hắn không sợ hãi gì.”

“Người này vẫn là đệ đệ của Lý Càn.”

Thẩm Dịch ngoài ý muốn thấy được một cái tên quen thuộc.

Người này là á quân cuộc thi Danh Bài, nếu nói Thẩm Dịch thua, nơi này sẽ là nơi ở của hắn.

“Không nghĩ tới còn có nguyên nhân sâu xa này.”

Nghe xong Thẩm Dịch giải thích, Mộ Thiên Tinh cảm khái nói: “Cũng không biết nơi này có bút tích của Lý Càn hay không?”

“Mặc kệ có phải hay không, tại trận đấu Danh Bài sẽ đối mặt thôi.”

Ở trước mặt lợi ích, hắn lại không có chỗ dựa thân nhân, bọn họ chắc chắn hắn không có cách nào.

Mặt khác, hắn còn mang theo một cái chân sau, hắn không nhất định có thể lưu lại Thu Thủy Tinh, càng đừng nói đến việc báo thù.

Nhưng hắn càng không muốn cho bọn họ được như ý.

Trẻ vị thành niên, Chế Thẻ sư, có thể nói Thẩm Nhĩ có hai cái buff lớn. Không ai cảm thấy Thẩm Dịch mang theo một đứa trẻ con có thể tồn tại được ở Vũ Hoa Tinh – nơi cực kỳ nguy hiểm.

Cho dù Thẩm Dịch không thèm đối địch với bọn họ, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

“Bọn họ cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy.”

Tổ đội ở trận đấu Danh Bài là thái độ bình thường, người cô đơn mới là dị số. Trừ bỏ Lý Du cùng Lý Càn, trong đội ngũ của bọn họ hẳn là cũng có rất nhiều cường giả của LÝ gia cùng với các cường giả dựa vào họ. Những người này cũng sẽ không dễ đối phó như Lý Du cùng Lý Càn như vậy.

“Sao, sợ rồi hả?” Thẩm Dịch nhướng mày.

“Chúng ta lại không tính toán diệt tận bọn họ, ngoài sáng không dễ làm, chẳng lẽ trong tối còn không được? Hơn nữa, cậu đừng quên, ngoại trừ tuyển thủ của trận đấu Danh Bài, nguy hiểm hơn đó là bản thân tinh cầu.”

Thẩm Dịch không định mang thù, nhưng đề cập đến muội muội của hắn thì không thể được. Nếu không lấy ra thái độ, người khác thật nghĩ rằng hắn dễ bắt nạt.

“Lá gan của cậu rất lớn,” Mộ Thiên Tinh không nghĩ tới, Thẩm Dịch muốn lợi dụng hoàn cảnh tinh cầu làm bàn đạp, điều này không thể nghi ngờ là rất mạo hiểm.

“Bất quá, tôi rất thích!”

“Một lần không được lần sau lại tiếp tục, trừ phi bọn họ vĩnh viễn trốn trong Thu Thủy Tinh không ra.”

Báo thù mười năm cũng không muộn, Thẩm Dịch cũng cũng phải muốn liều mạng. Lần thi đấu này tiền đề chủ yếu vẫn là đảm bảo an toàn cho muội muội, sau đó là không cho thứ hạng rơi xuống.

Hai người lại cùng nhau thảo luận cho sự chuẩn bị kế tiếp, mắt thấy thời gian không còn sớm, Mộ Thiên Tinh lúc này mới rời đi.

“Ai.” Nhìn bóng dáng rời đi của Mộ Thiên Tinh, Thẩm Dịch khe khẽ thở dài. Không thể không nói, nếu nói không có Độc mỹ nhân, Mộ Thiên Tinh xác thật là đồng đội đáng tin cậy rong lòng mọi người.

Nhưng tưởng tượng đến nguyên nhân tạo nên cơ hội hợp tác của hai người, nói như thế nào Thẩm Dịch cũng không thể cao hứng nổi.

Đừng nhìn hắn nói thời điểm này đã định liệu được trước, nhưng tài nguyên tinh biến số quá nhiều, muội muội còn nhỏ như vậy, bé có thể tiếp thu thế giới thành niên tàn nhẫn sao?

“Ca ca, anh đừng khổ sở, về sau Nhĩ Nhĩ sẽ lại vẽ cho anh một tấm thẻ bài mà!”

Thẩm Nhĩ thấy ca ca nhìn về phương hướng Mộ ca ca rời đi, cho rằng hắn bởi vì mất đi một tấm thẻ bài mà canh cánh trong lòng. Thế là bé như tiểu đại nhân nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai ca ca, an úi hắn như em bé.

Nhìn nhóc con nghiêm túc bảo đảm, trong lòng Thẩm Dịch lập tức xuất hiện một dòng nước ấm. Hắn đem nhóc con ôm vào trong ngực, đem mặt chôn vào.

Cho nên, bé con đáng yêu như vậy, vì cái gì có người không có nhân tính đâu?

Hắn sẽ chặt chẽ nhớ kỹ loại cảm giác vô lực này. Một ngày nào đó, hắn sẽ cường đại đến làm người khác không thể bỏ qua, cường đại đến khi không có người nào dám tổn thương nhóc con dù chỉ một chút.