Chế Thẻ Sư Muội Muội Và Phế Vật Ca Ca Của Nàng

Chương 42: Tổ đội

[Thẩm Dịch hết giận rồi nên lại về xưng hô cậu – tôi như cũ nha]

“Sao cậu biết được tin tức này?”

Sau khi phẫn nộ lúc ban đầu, Thẩm Dịch nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận phát hiện được không phải là Mộ Thiên Tinh động tay động chân, nhưng hắn chính là trong lòng không thoải mái, cho nên cố ý làm Mộ Thiên Tinh tổn thất một tấm thẻ bài.

“Tôi mỗi ngày đều quan sát trận dấu Danh Bài, tự hỏi phương pháp đối ứng với thói quen của đối thủ. Hôm nay như thường lệ lật xem danh sách, kết quả phát hiện tên của Nhĩ Nhĩ.”

Vừa biết được tin tức, hắn nhanh chóng chạy đến mật báo.

Không nghĩ tới bị Thẩm Dịch không phân xanh đỏ đen trắng lôi kéo đánh một trận còn chưa tính, lại vô duyên vô cớ bị tổn thất một tấm thẻ bài.

Nghĩ đến tấm thẻ bài đút cho Độc Mỹ Nhân, Mộ Thiên Tinh thẳng hô thịt đau. Tuy rằng thẻ bài vốn là dự phòng lúc Độc Mỹ Nhân mất khống chế, nhưng chỉ cần thẻ bài đêu không tiện nghi nha.

Hắn chỉ muốn kết bạn, vì cái gì khó như vậy?

Mộ Thiên Tinh khắc sâu hoài nghi, ông trời chính là cố ý xem hắn không vừa mắt, bằng không giống loại người nhiệt tình rộng rãi như hắn, sao có thể gặp được hố cha Thẩm Nhĩ Độc Mỹ Nhân. Thế cho nên, hiện tại hắn muốn kết bạn, đều sắp hao hết tâm tư rồi.

“Cậu nghĩ lại xem, có hay không nói lỡ miệng, bị người ta biết thân phận của Nhĩ Nhĩ là Chế Thẻ Sư?”

Mộ Thiên Tinh cảm thấy, nếu không phải Thẩm Dịch chính mình khoe ra, phỏng chừng không ai chú ý đến bé con ba tuổi là Chế Thẻ Sư hay là Chiến Thẻ Sư. Không chú ý thì sẽ không nghĩ đến việc cho bé báo danh, cho nên Mộ Thiên Tinh cho rằng, tất cả là chính mình đội nồi thay Thẩm Dịch.

“Không có khả năng! Tôi căn bản không có bạn bè, sao có thể tiết lộ!”

Nghe Mộ Thiên Tinh nói xong, Thẩm Dịch không nghĩ ngợi phủ định loại khả năng này.

Vừa nói xong, hiện trường lâm vào một mảnh xấu hổ yên tĩnh.

“Không có bạn bè thì làm sao? Cậu cảm thấy, hiện tại cậu tốt hơn tôi ở đâu?”

Nhận thấy được ánh mắt thương hại của Mộ Thiên Tinh, Thẩm Dịch cũng không ngần ngại chọc chân đau của hắn:

“Nếu tôi muốn kết bạn cũng không phải không tìm thấy, như cậu có được hố cha thẻ bài như vậy, dù muốn tìm cũng không có ai muốn kết giao với cậu đi?”

“Cho nên, tôi không phải đang tranh thủ kéo cậu nhập bọn hay sao?”

Bị nói trúng chuyện thương tâm, Mộ Thiên Tinh sờ sờ cái mũi, nghiêm túc phát ra lời mời lần nữa:

“Vậy, cậu có muốn tổ đội với tôi không? Chúng ta hai người đi cùng nhau, vẫn mạnh hơn so với một người mang theo Nhĩ Nhĩ.”

“Cậu vì cái gì chấp nhất như vậy?”

Thẩm Dịch lần này không vội vàng cự tuyệt, mà hỏi ra nghi hoặc trong nội tâm.

Thẩm Dịch cũng coi như tự mình hiểu lấy, hắn biết chính mình không phải là loại người nguyện ý vì người khác mà ủy khuất chính mình, hơn nữa hắn cũng cảm thấy mình không yêu cầu bạn bè giúp đỡ, vì vậy từ trước tới nay đều là một người đơn đả độc đấu (chiến đấu một mình).

Trước đó cũng không phải không ai thử mời chào hắn, nhưng hắn không thích có người ở bên cạnh quấy rầy tiết tấu, cũng không chịu nổi có người khoa tay múa chân với hắn.

Loại như hắn này dù đặt ở đâu đều sẽ không được hoan nghênh, Mộ Thiên Tinh vẫn là người đầu tiên sau khi bị hắn cự tuyệt mà không buông tay.

“Bởi vì cậu rất mạnh!”

Cấp S tinh thần lực Chiến Thẻ Sư không thiếu, nhưng có được ưu tú tư duy tác chiến Chiến Thẻ Sư không thấy nhiều lắm. Cấp S tinh thần lực chỉ là có thể điều động tinh thần lực nhiều. Chỉ cần sống đủ lâu, là cũng có thể đào tạo đủ nhiều thẻ bài. Trong lịch sử có rất nhiều ví dụ cấp C cấp D Chiến Thẻ Sư chiến thắng cấp S.

Thẩm Dịch sở hữu thẻ bài bao gồm thẻ bài chủ tu Ngân Long đều chỉ là thẻ bài đời thường nhất. Thế mà cậu có thể sử dụng thẻ bài bị mọi người xem thường nhất, chiến đấu đến hôm nay, đủ để chứng minh thực lực của cậu.

“Vũ Hoa Tinh có tài nguyên phong phú, chúng ta cùng nhau liên thủ làm một bút lớn, thế nào?”

Nhớ tới Vũ Hoa Tinh có đếm không hết tài nguyên, Mộ Thiên Tinh đầy cõi lòng hùng tâm tráng chí.

“Có thể.” Thẩm Dịch nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, dưới ánh mắt chờ mong đó, chậm rãi gật đầu.

Hắn mang theo muội muội cẩn thận hơn cũng không thừa, vạn nhất lỡ thực sự có chuyện gì, có cái đệm lưng cũng không tồi.