Rời giường ngày hôm sau, Thẩm Nhĩ cố ý quan sát nửa ngày, phát hiện ca ca quả nhiên không có nhắc lại sự việc đại dầm.
Để chắc chắn, hôm nay Thẩm Nhĩ cố ý không đi ra ngoài vứt rác, mà vẫn luôn ở bên người Thẩm Dịch lúc ẩn lúc hiện.
Sau đó, bé kinh ngạc phát hiện, bé cố ý đi ngang qua lúc ca ca đang thu khăn trải giường ngày hôm qua, trông như ca ca không có phản ứng khác lạ nào.
Cỏ Quên Đi thật sự có hiệu quả!
Thẩm Nhĩ ôm chăn hoan hô nhảy nhót, nhảy nhảy rồi mang chăn trở lại phòng. Bé tính toán luyện lập cho tốt, tranh thủ sớm một chút đem Cỏ Quên Đi chế tạo thành thẻ bài như Thất Sắc Hoa.
Chỉ vẽ trên giấy mà Cỏ Quên Đi đã lợi hại như vậy, nếu biến thành thẻ bài nhất định sẽ càng cường đại hơn!
Thẩm Nhĩ ảo tưởng, về sau nếu làm việc gì mất mặt, bé có thể dùng thẻ bài cho ca ca quên đi toàn bộ!
Đến nỗi, vì cái gì làm cho ca ca quên mất? Đương nhiên là vì toàn thế giới chỉ có mỗi ca ca sẽ cười nhạo bé nha.
Nghĩ đến đây, Thẩm Nhĩ có chút sinh khí, thời điểm vẽ tranh đều không nhịn được mà càu nhàu mấy câu.
Thẩm Dịch đi ngang qua, vừa lúc nghe được muội muội đầy miệng “hư ca ca” “chán ghét ca ca”. Thẩm Dịch nhướng mày, quyết định xem ở việc ngày hôm qua nhóc con cung cấp cho hắn việc vui lớn mà đại phát từ bi tha thứ cho bé.
Bất quá, tâm tình tốt đẹp của hắn không trải qua được bao lâu đã bị khách không mời ngoài cửa đến phá hủy.
Mở cửa ra phát hiện là Mộ Thiên Tinh, Thẩm Dịch có chút kinh ngạc: “Chuyện gì? Muội muội của tôi một ngày không ra cửa, cậu liền tới tìm?”
Chuyện mấy ngày nay Mộ Thiên Tinh vẫn luôn tiếp xúc cùng muội muội, không phải là hắn không biết. Bất quá nhân duyên của nhóc con vẫn luôn không tồi, không chỉ chơi cùng với mỗi Mộ Thiên Tinh. Suy xét đến việc ở trước mặt nhiều người như vậy, Mộ Thiên Tinh cũng không làm được động tác nhỏ gì, vì vậy Thẩm Dịch đành đơn giản nhắm một mắt mở một mắt, không can thiệp muội muội kết bạn.
Nhưng à, không phải nói hắn không thèm để ý là không quan tâm, chạy tới cửa lại là một chuyện khác. Người này có phải hay không có chút táo bạo?
Biểu tình của Thẩm Dịch có chút không tốt, lập tức đóng lại cho hắn ăn canh đóng cửa.
“Đợi đã, tôi có chuyện muốn nói!” Nhận thấy được động tác của Thẩm Dịch, Mộ Thiên Tinh nhanh chóng dơ tay chống cửa.
“À, chính là tôi không muốn nghe!” Thẩm Dịch đối với việc hắn muốn nói một chút đều không có hứng thú, đẩy tay hắn ra tiếp tục đóng cửa.
“Là cùng Nhĩ Nhĩ có quan hệ!” Mắt thấy Thẩm Dịch không thể nào an ổn nói chuyện, Mộ Thiên Tinh chạy nanh đem tin tức mình biết được nói ra: “Tôi mới vừa nghe được đến tin tức, trên danh sách thi đấu của trận đấu Danh Bài có tên của Nhĩ Nhĩ!”
Thẩm Dịch đầu tiên là không thể tin tưởng được, chờ sau khi phát hiện Mộ Thiên Tinh không phải nói giỡn, Thẩm Dịch lập tức phẫn nộ: “Trò đùa gì vậy? Ngươi nói cái gì?”
Bởi vì đã từng có Thẻ Bài Sư đạt được tư cách cư trú Thu Thủy Tinh mang theo cả gia đình tiến vào ở Thu Thủy Tinh, làm cho Thu Thủy Tinh vốn đã khan hiếm các loại tài nguyên lại phát sinh việc thiếu càng thêm thiếu.
Để giải quyết vấn đề Thu Thủy Tinh dư thừa dân số, trận đấu Danh Bài được sinh ra. Trừ bỏ các đại sư danh vọng không thấp thế hệ trước, trên lý thuyết chỉ cần là Thẻ Bài Sư sinh hoạt ở Thu Thủy Tinh đều phải tham gia. Hành động này làm cho áp lực dân cư ở Thu Thủy Tinh giảm xuống cực lớn.
Tuy nhiên vẫn có ngoại lệ, ví dụ như cùng loại với Thẩm Nhĩ, đó là trẻ em vị thành niên đi theo bên người thân.
Căn cứ quy định của tinh cầu, một vị Thẻ Bài Sư tiến vào Thu Thủy Tinh sinh hoạt, chỉ cho phép mang theo bạn đời cùng một người nhà, hơn nữa khi có trận đấu Danh Bài, người nhà cũng cần phải xuất chiến. Nếu người nhà ở trong khi chiến đấu có xếp hạng không tốt, cũng sẽ phải gặp kết cục bị đuổi đi.
Bất quá có cái gọi là trên có chính sách, dưới có đối sách. Suy xét đến danh ngạch rất trân quý, phần lớn Thẻ Bài Sư đều ưu tiên chọn lựa đem con cái của mình hoặc là con cháu ưu tú trong nhà mang theo bên người. Qua mấy phen đẩy đưa lôi kéo, mọi người cam chịu quyết định vị thành niên trong nhà không cần tham gia chiến đấu.