Ta Làm Phụ Thân Chết Thảm Của Long Ngạo Thiên [Xuyên Thư]

Chương 31: Trả không được thì tặng người

Hai huynh đệ Thu gia che giấu linh căn của Thu Ý Bạc, có lẽ không chỉ để tôi luyện tâm tính của y, Lăng Tiêu Tông là một tông môn lớn và có căn cơ sâu khó có thể lay chuyển, nhưng cũng có rất nhiều kẻ thù. Nếu tin tức về Thiên linh căn lan truyền, thì Thu Ý Bạc có thể sống sót đến được Lăng Tiêu Tông hay không cũng là một vấn đề.

Có thể nói cho lão biết là vì lão có mối quan hệ cũ với Cô Chu.

Lão đứng dậy và đặt một thứ trước mặt Thu Ý Bạc, đó là một chiếc vòng tay trông rất tinh xảo. "Trước tiên đưa món pháp bảo này cho thằng nhóc chơi... Không vội, ta sẽ đi gặp Cô Chu bàn bạc thêm việc này rồi quyết định!"

Mặc dù biết là không thể, nhưng Kỳ Thạch Chân Quân vẫn muốn thử. Tệ nhất là lão sẽ hy sinh khuôn mặt già của mình đồng ý cho nhiều lợi ích hơn, tổng lại có thể đem đồ đệ đổi về!

Thu Ý Bạc đột nhiên chìm vào bóng tối, nhưng y vẫn có thể cảm nhận được Thu Lâm Dữ sau lưng mình, vì vậy y không cảm thấy hoảng loạn hay sợ hãi. Khi có ánh sáng trước mắt, y thấy Kỳ Thạch Chân Quân bay đi. Y nhìn lên Thu Lâm Dữ: "... Tam thúc?"

"Không sao." Thu lâm Dữ sờ đầu, chỉ vào chiếc vòng tay trên bàn nói: "Đây là quà của Kỳ Thạch Chân Nhân. Con đeo vào đi!"

"Vâng." Thu Ý Bạc tùy ý đeo vào, kéo ông nói: "Tam thúc, con có chuyện muốn nói với thúc. Chúng ta về phòng trước đi."

"Ừ?" Thu Lâm Dữ có chút khó hiểu, nhưng vẫn mang theo y trở về phòng. Ông ta dùng tay trái đóng cửa lại, mở tấm trận đồ ra, nhỏ giọng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Thu Ý Bạc kéo tay Thu Lâm Dữ bảo ông sờ tai mình: "Viên đá lưu ly có lẽ có liên quan đến con. Khi con sờ vào tai con hơi nóng rồi viên đá vỡ. Tam thúc, thúc giúp con xem có vấn đề gì không?"

Thu Lâm Dữ ôm y lên đầu gối, cẩn thận nhìn vào dái tai tròn trịa của y. Đôi bông tai lưu ly phản chiếu ánh sáng xanh khi y di chuyển. Thu Lâm Dữ nghĩ ngợi rồi lấy một viên ma văn thạch thượng phẩm từ trong nhẫn ra đưa cho Thu Ý Bạc: "Cầm thử xem?"

Thu Ý Bạc đưa tay ra và lấy nó. Lần này nó không vỡ, nhưng viên đá đen sáng bóng nhanh chóng biến thành màu xám chết chóc.

Lần này y cảm thấy rõ ràng rằng đôi bông tai trên tai mình lại bắt đầu nóng lên. Có một luồng nhiệt chảy qua cơ thể y và truyền đến đôi bông tai.

Cùng lúc đó, một số từ ngữ hiện lên trong đầu y.

Thu Lâm Dữ thấy biểu cảm của Thu Ý Bạc đột nhiên trở nên hoảng hốt, ông biết rằng truyền thừa đạo thống có thể đã đưa ra một vài điều nhắc nhở, vì vậy ông ta im lặng. Thu Ý Bạc ngay lập tức lấy lại tinh thần, khuôn mặt nhỏ nhắn của y nhăn lại và nhìn ông một cách do dự.

"Thế nào? Con có thấy gì không?"

"Vâng." Thu Ý Bạc chột dạ nói: "Tam thúc ơi, nhà chúng ta... có tiền không? Có thể mua được bao nhiêu viên ngọc như vậy?"

Thu lâm Dữ cảm thấy một cảm giác khủng hoảng trong lòng, ông tò mò hỏi: "Làm sao?"

"Con cần phải hấp thu một vạn một viên ngọc như vừa rồi..." Thu Ý Bạc uốn cong ngón tay và cố gắng tính toán xem cần bao nhiêu linh thạch. Đạo thống nói với y rằng y phải luyện một lò Vạn Bảo trước. Nhiệm vụ chính trong giai đoạn đầu là rèn lò này, khi lò đã sẵn sàng, y có thể tiến hành bước tiếp theo.

Thu Lâm Dữ đột nhiên đứng dậy và mang theo Thu Ý Bạc đi ra ngoài.

"... Tam thúc?"

Thu Lâm Dữ nhấp môi: "Ta đi tìm Kỳ Thạch Chân Nhân, con hẳn vẫn nên trở thành đồ đệ của lão đi!"

Giá của một viên Thiên Thanh thạch cực phẩm và viên ma văn thạch cực phẩm đều khoảng hai mươi viên linh thạch thượng hạng, các loại khoáng vật khác cũng tương tự. Thỉnh thoảng sẽ có biến động theo thị trường, nhưng nhìn chung sẽ không vượt quá nhiều. Cho dù có tìm kiếm viên đá bồ câu huyết thượng hạng rẻ nhất, cũng phải mất mười viên linh thạch thượng hạng mới đổi được một viên.

Đó là mười vạn viên linh thạch thượng hạng.

Của cải của ông và sư huynh trong hàng ngàn năm cùng gia đình có thêm cũng chỉ lên đến một vạn viên linh thạch thượng hạng thôi.

Huynh, đừng trách đệ, chúng ta thực sự không đủ khả năng nuôi nổi vị tiểu tổ tông này!