Ta Làm Phụ Thân Chết Thảm Của Long Ngạo Thiên [Xuyên Thư]
Chương 18: Người trong giang hồ sao tránh được bị trộm lại
Chẳng qua chỉ là mượn cớ này để giữ thể diện cho cả hai mà thôi.
“Tiểu oa nhi, họ không cần ngươi, nhưng ta cần ngươi, ngươi có đồng ý không?” Người kia vừa cười vừa xoa đầu Thu Ý Bạc: “Vừa rồi nghe cha ngươi nói sư môn là Lăng Tiêu Tông? Lăng Tiêu Tông chẳng phải là môn phái kiếm tu sao...”
Thu Ý Bạc cứ ngỡ hắn sẽ nói điều gì quan trọng, nào ngờ lại nghe câu tiếp theo: “… Nghèo lắm đó.”
“Hằng ngày không phải đấu với người khác thì là rèn luyện chính mình, hôm nay bị thương, ngày mai hỏng kiếm, chỗ nào cũng cần tiền. Tu sĩ y đạo có thể chữa bệnh cho người, đan tu có thể bán đan dược, luyện khí, họa phù, bố trận đều có đường ra, chỉ có kiếm tu là khó khăn nhất. Muốn kiếm tiền, hoặc là đi làm tay sai cho người, hoặc là nhận mấy nhiệm vụ treo thưởng mà chó cũng chẳng thèm, vừa khổ vừa mệt, lại vừa nghèo, còn đầy nguy hiểm.”
Thu Ý Bạc bất giác nói: “Thật có lý, con không thể phản bác.”
Người kia nghe vậy bật cười khẽ: “Nhưng ngươi là con bọn họ, vào Lăng Tiêu Tông cũng là lẽ thường tình. Ta có một môn đạo thống truyền cho ngươi, đảm bảo ngươi ở Lăng Tiêu Tông sống sung sướиɠ, dù không dựa vào cha hay tam thúc, cũng không ai dám bắt nạt ngươi, ngược lại còn phải lấy lòng, ngươi còn có tiền bạc chất đầy, thế nào?”
“Điều kiện giống với họ, nếu ngươi có cơ hội tiến giai đến Luyện Thần Hoàn Hư, không cần tu đến Luyện Hư Hợp Đạo, ai mà tu nổi cảnh giới ấy chứ? Chỉ cần tu đến Độ Kiếp là được, thay ta thu một đệ tử, truyền lại đạo thống là xong.”
“Nếu thực sự không được, ngươi tu đến Hóa Thần kỳ rồi truyền lại cũng được, coi như đã kết thúc mối nhân duyên này.”
Thu Ý Bạc lập tức đáp: “Trên trời sẽ không tự dưng rơi xuống bánh bao nhân thịt.”
“Thật thông minh.” Người kia xoa đầu y: “Hôm nay rơi xuống không phải bánh bao, mà là cái móng giò lớn.”
“Tiền bối tại sao lại chọn con? Cơ duyên tốt như thế hẳn là nhiều người cầu còn không được.”
Người nọ đáp: “Ta nhìn ngươi thuận mắt. Cha ngươi thực ra cũng rất phù hợp, nhưng hắn đã trưởng thành, tâm tư sâu xa, ta thấy phiền nên chẳng muốn qua lại. Nói chuyện với loại người như hắn chỉ tổ giảm thọ. Tam thúc ngươi là dạng kiếm tu ngốc nghếch, không biết đầu biết đuôi, còn ngươi không đến mức ngu dốt, lại vừa vặn có hai phần giống cha ngươi.”
Thu Ý Bạc lại buột miệng nói: “Vậy có phải loại đạo thống học rồi sẽ bị thiên hạ truy sát không?”
Đáng ghét thật, y ghét loại pháp thuật này!
“Không phải, chỉ là một môn luyện khí pháp thôi, điểm này ta có thể lấy Thiên Đạo thề, nếu ta có nửa lời dối trá, sẽ khiến ta đời đời kiếp kiếp không nghe thấy đại đạo.” Người nọ nói xong, ấn nhẹ đầu y: “Nhanh đáp ứng, nếu không ta gϊếŧ người đó.”
Thu Ý Bạc: “...?!?” Gì cơ, không đáp ứng thì gϊếŧ người sao?!
Người nọ búng nhẹ vào trán Thu Ý Bạc, một áp lực vô hình lập tức đè nặng lên y, Thu Ý Bạc lập tức dựng hết cả lông tóc, như thể có lưỡi dao treo lơ lửng trên đầu, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Người kia cười nói: “Bởi vì ta sắp tan biến, nếu ngươi không đồng ý, đạo thống của ta sẽ đứt đoạn, tất nhiên ta phải kéo ngươi xuống nước chút cho hả giận.”
Thu Ý Bạc ngay lập tức đáp như sét đánh: “Con đồng ý!”
“Tốt.” Người nọ một tay ấn vào đỉnh đầu Thu Ý Bạc: “Ta tên Thanh Hà, chính là tông chủ của Vô Bi Trai ở Vấn Hư Đạo Giới. Nếu ngươi may mắn đạt tới cảnh giới Hợp Đạo, hãy tìm đến Vấn Hư Đạo Giới quỷ lâu, thay ta báo thù kẻ tên Lý Hồng An.”
Hắn dừng một chút, lại cười: “Nếu không có duyên đạt tới Hợp Đạo, thay ta truyền lại đạo thống cũng được, không cầu gì thêm.”
Có thứ gì đó ào ạt tràn vào đầu Thu Ý Bạc, nhưng y lại không thể nhìn rõ điều gì. Tai đau nhói, có vật gì đó ào ạt chảy vào lên, y mơ màng nói: “... Sao nghe giống một ngôi chùa vậy?”
Y được đặt ngồi lên ghế, trên người khoác thêm một chiếc áo ấm áp.
Nghe vậy, người kia không nhịn được cười nhẹ, thanh âm ngày càng xa xăm: “Ta sớm đã muốn đổi tên... Nếu ngươi có cơ hội, thì thay ta đổi đi... đừng để giống tên ngôi chùa nữa…”
Thu Ý Bạc từ từ chìm vào giấc ngủ sâu.
Khoảnh khắc cuối cùng trước khi ngủ, y cảm nhận được, người này có lẽ đã tan biến hoàn toàn.