Cả đoàn người ra khỏi bệnh viện, lúc đến căng thẳng bao nhiêu, lúc về lại thoải mái bấy nhiêu.
Trở về công ty, Tuỳ Linh Phương họp với các quản lý khác, một tiếng sau thông báo cho Cẩm Lê chiều nay sẽ livestream trên Mèo Trảo, nói về chuyện "Cẩm Lê may mắn".
Tuỳ Linh Phương làm công tác tư tưởng cho Cẩm Lê: "Chị biết em ghét chiêu trò, nhưng tình hình bây giờ khác với bốn năm trước rồi, càng coi trọng truyền thông dư luận. Vì em nổi tiếng nhờ chuyện cá chép may mắn, nên công ty định xây dựng cho em hình tượng "cô nàng cá chép", tăng cường ấn tượng của cư dân mạng đối với em."
Cẩm Lê gật đầu, không có ý kiến gì, dù sao cô vốn là một con cá chép, đây cũng không phải là chiêu trò.
"Còn nữa, công ty muốn em chia sẻ với cư dân mạng cảm xúc lúc cào trúng thẻ, để thu hút nhiều người xem hơn."
Cẩm Lê hỏi: "Cần nói trong bao lâu ạ?"
Tuỳ Linh Phương đáp: "Nói khoảng ba bốn phút thôi, cứ lặp đi lặp lại cũng không hay, quá lộ liễu."
"Nói xong thì em phải tắt livestream ạ?"
Tuỳ Linh Phương quan sát sắc mặt cô, đoán ra được điều gì đó: "Ý em là em muốn tiếp tục livestream học bài?"
Cẩm Lê gật đầu: "Mỗi ngày em đều phải học, nếu một ngày không học, tinh thần muốn thi đại học của em sẽ nguội mất."
Tuỳ Linh Phương do dự một chút, lần đầu tiên không chắc chắn nói: "Vậy thì cứ học đi."
Cẩm Lê không quan tâm đến sự do dự của Tuỳ Linh Phương, ăn cơm trưa ở công ty xong liền chuẩn bị livestream, không hề tỏ ra căng thẳng.
Nói cô không có chí tiến thủ cũng được, an phận thủ thường cũng được, nổi tiếng hay không, rốt cuộc cũng chỉ là có thêm nhiều lựa chọn công việc hơn, và khối lượng công việc lớn hơn mà thôi.
Những ngày tháng chỉ nhận lương cơ bản cô cũng đã vượt qua được rồi, còn tệ hơn được nữa sao?
Với tình trạng sức khỏe của cô, dù có bận rộn đến đâu, cũng chẳng bận đến mức nào.
Vì vậy, tâm lý của cô đặc biệt bình thản, ngược lại, các quản lý trong công ty đều rất căng thẳng.
Tuỳ Linh Phương ở trong phòng livestream trông chừng Cẩm Lê, Trâu Đạt và các quản lý khác thì tụ tập trong văn phòng, lấy điện thoại ra xem livestream của Cẩm Lê.
"Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi!" Có người hô lên.
"Bao nhiêu người xem rồi?"
"Năm nghìn người rồi, một vạn người rồi, ba vạn... năm mươi vạn người rồi!"
Chỉ trong vòng mười phút, phòng livestream của Cẩm Lê, đã được quảng bá từ trước, đã thu hút năm mươi vạn người xem.
Số lượng người vào phòng livestream bắt đầu chậm lại, nhưng vẫn tiếp tục tăng đều.
Cẩm Lê nhận được tín hiệu từ Tuỳ Linh Phương, nhìn vào màn hình nói: "Xin chào mọi người, em là Cẩm Lê, chính là cô nàng "Cá chép đen may mắn" mà mọi người đang nhắc đến."
[Tôi đã nói Cẩm Lê là Cá chép đen may mắn mà, hôm qua mặc cùng một bộ đồ, bằng chứng rõ rành rành, vậy mà còn có người nói dàn dựng!]
[Cá chép Cẩm Lê đích thực!] X100 dòng
[Cẩm Lê ơi chia sẻ chút may mắn cho em với!]
Cẩm Lê vừa định nói theo kịch bản mà công ty đưa, bỗng nhiên nhìn thấy dòng bình luận này, liền nảy ra ý tưởng: "Vậy em sẽ tổ chức một buổi bốc thăm trúng thưởng, tặng ngay tấm thẻ cào may mắn này của em, được không ạ?"
Cư dân mạng đồng loạt spam: [Được].
Tuỳ Linh Phương nhanh chóng thiết lập chương trình bốc thăm trúng thưởng, Cẩm Lê từ từ kể lại chuyện đi chùa Nhạc Sơn với cư dân mạng.
"Em đến chùa Nhạc Sơn, thực ra là vì sức khỏe của mình..." Giọng cô không nhanh không chậm, khiến nhiều cư dân mạng đang kích động cũng bình tĩnh lại.
"Còn việc em cào trúng thưởng như thế nào, chủ yếu là do may mắn thôi, mà may mắn là thứ hư vô, phiêu diêu, mong mọi người đừng quá mải mê theo đuổi."
Cẩm Lê chuyển giọng: "Em thấy có người bình luận rằng sáng nay báo chí chụp được ảnh em đi bệnh viện, đúng vậy, sáng nay em đã cùng ekip đến bệnh viện."
Cô mỉm cười, như làn gió ngọt ngào, như mùa hè oi ả, trong mắt có một ngọn lửa đang bùng cháy.
"Bác sĩ nói, em có thể vận động nhẹ nhàng, điều này có lợi cho sức khỏe của em, nghĩa là, có lẽ em có thể trở lại sân khấu rồi."
Câu nói này khiến phòng livestream trên Mèo Trảo hoàn toàn tê liệt.