Sau Khi Bị Đọc Tâm, Ta Trở Thành Quốc Sư

Chương 5

Cậu cũng không muốn nói một chữ nói. Bây giờ cậu chỉ muốn đấm cho nam nhân phóng đãng này một cái. Cậu rụt vai, hất tay Hạ Chương ra. Nói chuyện thì nói chuyện, đừng có động tay động chân lại còn đến gần như vậy!

Hạ Chương cũng không tức giận, hắn thừa nhận mình có chút động lòng, nhưng ai lại không thích những người vừa thú vị vừa đẹp chứ? Hắn là Hoàng đế của Hạ quốc này, tất cả những gì hắn nhìn thấy đều là của hắn. Người này, hắn thích, vậy thì phải là của hắn.

Nhưng... hắn nhìn Trình Nhất Thư.

Không vội, Thư Thư thôi. Mỹ nhân đều có gai, gai của mỹ nhân này lại càng sắc bén. Nếu không cẩn thận, có thể sẽ máu đổ ngay tại chỗ. Hắn sẵn lòng chết trong tay mỹ nhân, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn và mỹ nhân đã tâm đầu ý hợp. Sống nhiều năm như vậy, rất hiếm khi có thứ hắn muốn mà không thể đạt được, nên...

Sớm muộn gì hắn cũng sẽ nhốt người này lại.

Thêm một biến số thú vị, vậy sống thêm một thời gian cũng không tệ.

Trình Nhất Thư chợt thấy lạnh sống lưng, cậu nhíu mày, sao lại có cảm giác như mình bị thứ gì đó rình rập vậy.

Thôi, mặc kệ.

Hạ Chương ban cho Trình Nhất Thư một phủ đệ, chiếu chỉ phong làm Quốc sư đã chuẩn bị xong, đợi sau khi nghi thức tế trời chuẩn bị xong, tế cáo trời đất trên tế đàn, danh hiệu Quốc sư của Trình Nhất Thư mới chính thức được xác lập.

Ban đầu Hạ Chương định giữ người lại trong cung, nhưng Trình Nhất Thư từ chối mãi, hắn đành tiếc nuối từ bỏ.

Điều này làm những người đi theo Hạ Chương đều ngẩn ra.

Họ đều biết rõ quốc chủ của họ là người như thế nào, chỉ cần là chuyện hắn đã quyết định thì không có khả năng thay đổi, nhưng... vị Quốc sư đại nhân này...

Hạ Chương cũng không biết tại sao hắn không thích vẻ mặt kháng cự của tiểu Quốc sư.

Đi theo nội thị, nhìn qua phủ đệ Quốc sư mà Hạ Chương ban tặng, Trình Nhất Thư trở về căn nhà thuê trước đó. Phủ đệ Quốc sư vẫn cần phải dọn dẹp, tạm thời chưa thể ở được.

Nằm trên giường, hệ thống mèo con hiện hình, Trình Nhất Thư nhắm mắt lại, tay vuốt ve bộ lông mềm mại của hệ thống mèo con.

Cậu sắp xếp lại tình hình hiện tại, xoay người ngồi dậy, xoa xoa đầu con mèo, nói:

"Bây giờ chúng ta chạy trốn còn kịp không?"

Cậu thật sự không muốn tiếp xúc với kẻ điên đó, chuyện này quá khó kiểm soát, trái với kế hoạch cuộc đời của cậu.

Mèo con cọ cọ vào Trình Nhất Thư, có chút áy náy nói:

"Không được đâu Thư Thư, bây giờ chúng ta chỉ là người tay trắng, không có gì cả, chạy không thoát. Đợi tích lũy thêm điểm nhiệm vụ, đến lúc đó chân trời góc bể mặc sức tung hoành. Sau khi ta nâng cấp xong, muốn rời khỏi thế giới này cũng được."

Trình Nhất Thư ôm lấy hệ thống mèo con, cười tủm tỉm nói:

"Thật ra ta chỉ là sợ phiền phức. Không sao, dù sao hắn cũng không thể làm gì ta, cứ ở lại vậy, có danh hiệu Quốc sư cũng dễ hoàn thành nhiệm vụ."

Hệ thống mèo vui vẻ cọ cọ vào Trình Nhất Thư, nó như chợt nhớ ra điều gì đó, nói:

"Thư Thư đợi ta một chút, ta đi cãi nhau với hệ thống chính tiếp, cố kiếm cho ngươi chút quà tân thủ gì đó."

Mèo con biến mất, Trình Nhất Thư tiêu hóa tình hình của thế giới này.

Nơi này giống như hệ thống mèo con đã nói, là một thế giới đa nguyên hư cấu, Hạ Chương là Hoàng đế đời thứ ba của Hạ quốc, là bạo quân trong truyền thuyết.