Những diễn viên khác đành lên xe bảo mẫu để về đoàn phim.
Dịch Thiêm Thiêm là người đầu tiên lên xe, cậu có chút mệt mỏi nên vươn vai ngáp dài.
Nhưng cậu không nhận ra rằng không khí trên xe lúc này có chút khác thường.
Đợi đến khi mọi người đã lên xe, Thời Phong bỗng thô lỗ nói: "Có người chơi bời cũng ghê đấy nhỉ!"
Mọi người vốn đã hơi buồn ngủ, giờ ngay lập tức sáng bừng lên tinh thần hóng hớt.
Bác tài ngồi phía trước cũng tỉnh khỏi cơn buồn ngủ, lập tức nhập tâm vào việc hóng chuyện, à không, lái xe.
Dịch Thiêm Thiêm và Andrew đều hiểu rằng Thời Phong đang ám chỉ chuyện Tưởng Mỹ Mỹ mắc bệnh truyền nhiễm, và tối nay bệnh đó sẽ lây sang Thời Phong, khiến chỗ đó của anh ta nổi đầy mụn nhọt.
Nhưng hai cô gái ngồi trên xe không nghe rõ chuyện vừa rồi, nên không biết chuyện gì đang xảy ra.
Lâm Lâm căng thẳng và tò mò nhìn xung quanh, rõ ràng đang rất muốn hóng chuyện.
Còn Tưởng Mỹ Mỹ thì tỏ ra lạnh nhạt, cô t vốn đã cảm thấy ngượng ngùng sau khi bị Dịch Thiêm Thiêm bóc phốt tối nay, giờ nghe thấy lời nói chua chát của Thời Phong, cô ta càng thấy khó chịu hơn.
Tưởng Mỹ Mỹ liếc Thời Phong một cái, khoanh tay trước ngực, không thèm đếm xỉa tới anh ta.
Thời Phong thấy cô nàng lại dám phớt lờ mình, không hề phản ứng gì với lời mình nói!
Anh ta cảm thấy như bị tổn thương và càng tức giận hơn!
“Tưởng Mỹ Mỹ, cô chờ đấy cho tôi!” Thời Phong không thể kìm chế nữa, từ một ảnh đế phong độ trong mắt fan, giờ anh ta hóa thành một con chó điên gào thét.
【Sao Thời Phong la to vậy nhỉ, bình thường lúc đọc kịch bản ban đêm anh ta cũng gào to không kém, thật tội cho những nhân viên phòng bên cạnh...】
Dịch Thiêm Thiêm thầm nghĩ.
Thời Phong: …
Gào cái gì mà gào! Đó rõ ràng là tiếng nói trầm thấp của tôi!
Tưởng Mỹ Mỹ bất ngờ bật cười “phì” một tiếng.
Cô ta nhìn Thời Phong với ánh mắt đầy sự hả hê.
Nhưng chỉ một giây sau, sự xui xẻo đó đã rơi xuống đầu cô ta.
【Tiếng hét của Tưởng Mỹ Mỹ cũng chẳng kém phần chói tai.】
【Có lần nhân viên ở phòng bên còn gõ cửa hỏi xem cô ta có bị thương không, mà lúc đó hai người họ đang cuồng nhiệt lắm, Tưởng Mỹ Mỹ bèn trả lời rằng mình đang tập diễn võ đấy!】
【Hai người này đúng là kẻ kỳ quặc, tốt nhất nên bị khóa chặt với nhau luôn đi! Như vậy vợ của Thời Phong cũng không bị gã đàn ông tồi tệ này lừa gạt nữa!】
Dù khá thoải mái trong chuyện tìиɧ ɖu͙©, nhưng Tưởng Mỹ Mỹ không muốn mất mặt trước hai hậu bối trong giới giải trí.
Nụ cười trên môi cô ta bỗng chốc biến mất.
Thời Phong hừ lạnh một tiếng, khóe môi nhếch lên một nụ cười khinh bỉ.
Nếu anh ta là kẻ tồi tệ thì Tưởng Mỹ Mỹ còn chẳng phải thứ tốt đẹp gì hơn.
Những người xung quanh chứng kiến màn thay đổi sắc mặt như trong kịch Tứ Xuyên của hai người, đầy hứng thú.
【À, nói về vợ của Thời Phong, cô ấy hình như sẽ đến đoàn phim vào ngày mai...】
【Không biết cô ấy có nghe ngóng được điều gì nên mới đến kiểm tra không.】
【Lại còn ở đây nửa tháng nữa, chắc hai người này sẽ phải kiềm chế chút rồi...】
Dịch Thiêm Thiêm không chú ý đến biểu cảm phấn khích của mọi người xung quanh, vì cậu đã buồn ngủ lắm rồi.
Tưởng Mỹ Mỹ và Thời Phong liếc nhau một cái, ngay lập tức hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đối phương.
Thời Phong là một gã đàn ông ham mê sắc dục, những chuyện này với anh ta chỉ như cơm bữa.
Nhưng nếu vợ anh ra đến đây, thì anh ta sẽ phải nhịn suốt nửa tháng!
Điều này hoàn toàn không thể chấp nhận được!
Tưởng Mỹ Mỹ cũng bị lời của Dịch Thiêm Thiêm gợi lên sự hứng thú.
Cô ta vốn thích những người đàn ông đã có gia đình, nên khi biết vợ của Thời Phong sắp đến, cô ta càng phấn khích hơn.
Lâm Lâm và Andrew nhìn ánh mắt đầy ham muốn của Thời Phong và Tưởng Mỹ Mỹ giao nhau, cả hai cùng rùng mình.
Nếu không có gì bất ngờ, đêm nay những nhân viên ở phòng kế bên lại phải chịu khổ vì đôi này mất thôi….