Tình Đoạn Vãng

Chương 2: Đánh người

Nhạc Thanh không hề oán hận cha mình. Cô tin rằng chính sự ra đời của mình đã khiến ông trở thành như vậy.

Sau đó, cha cô cũng qua đời vì bệnh tật, để lại cô một mình trong thế giới đầy tăm tối.

Mất cả cha lẫn mẹ, Nhạc Thanh sống trong sự bạo hành của người dì.

Bà ta không chỉ dọa sẽ bán căn nhà của cha cô mà còn cản trở cô không cho nhận lại tro cốt của cha.

Cuối cùng, để cha được yên nghỉ và giữ lại căn nhà kỷ niệm, Nhạc Thanh đã phải chấp nhận thỏa thuận đau lòng: bán mình cho một gia đình giàu có.



Nhạc Thanh bị đưa vào một phòng với năm người. Trong số đó, ngoài một bà lão đã lớn tuổi, còn lại đều là những cô gái trẻ làm người hầu cho nhà họ Trần. Cô rón rén lùi vào một góc phòng, lắng nghe những tiếng xì xầm.

“Kỳ lạ thật. Tôi nghe nói người được đưa về sẽ kết hôn với Trần tổng. Sao cô ta lại ở cùng phòng với chúng ta?”

“Có khi nào cô ta làm gì khiến Trần tổng không hài lòng không?”

“Ôi, nếu vậy thì khổ cho cô ta rồi.”

Nhạc Thanh không hiểu hết những gì họ nói. Cô chỉ cảm thấy mệt mỏi rã rời, và không biết từ lúc nào mình đã thϊếp đi trong giấc ngủ.



“Dậy đi, đừng có lười biếng,” Tiểu Yến, một người hầu, đá chân vào Nhạc Thanh và gọi cô dậy.

Nhạc Thanh mệt mỏi ngồi dậy, mắt trĩu nặng. Tiểu Yến ném cho cô một bộ trang phục của người hầu và ra lệnh.

“Thay đồ đi, rồi mau làm việc nhà. Nếu không, Trần tổng sẽ nổi cơn giận.”

Nhạc Thanh vội vàng thay xong trang phục rồi ra ngoài, cùng các người hầu khác bắt tay vào công việc dọn dẹp.

Xoảng!

Âm thanh vỡ vụn chói tai bất ngờ vang lên. Một người hầu nam nằm co ro trên sàn, vẻ mặt hoảng sợ, bên cạnh là một chậu cây đã vỡ nát.

“Đừng. Tha cho tôi. Tôi sẽ đền. Sẽ đền.”

Từ xa, Dịch Phong bước tới, sắc mặt hầm hầm tức giận, tay cầm một cây roi.

Không do dự, anh ta quất roi xuống người hầu đang nằm trên sàn, mặc cho người này khóc lóc cầu xin.

“Đền bù? Mạng mày còn không đủ giá trị. Còn gì để đền chứ?”

Dịch Phong vừa đánh vừa mắng chửi, cho đến khi người hầu bất động, máu loang ra khắp sàn và bắn lên cả mặt anh ta.

Nhạc Thanh đã nghe kể về sự tàn nhẫn của Dịch Phong, nhưng khi chứng kiến tận mắt, cô cảm thấy kinh hãi vô cùng.

“A Phong, dừng lại đi. Con đánh nữa thì hắn sẽ chết mất,” một người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng, vội vàng chạy đến, đẩy Dịch Phong ra.