Tình Đoạn Vãng

Chương 1: Bị bán

Ánh sáng mờ ảo của buổi tối lọt qua những khe hở của cửa sổ, chiếu lên gương mặt nhợt nhạt của Nhạc Thanh.

Cơn mưa ngoài trời khiến cô ướt sũng. Không khác gì một con mèo đáng thương.

Cổ tay đau nhức bị người dì siết chặt, kéo về phía trước.

Cô đứng lặng lẽ giữa căn phòng sang trọng, cảm giác như mỗi bước đi đều là một hành trình xa lạ, không thể quay đầu lại.

Hơi thở cô nhẹ nhàng nhưng tim thì đập liên hồi, như thể đang bị xâu xé bởi những cơn sóng dữ.

Cửa phòng bật mở, một người đàn ông bước vào với khí chất lạnh lùng và uy quyền.

Cao lớn và oai nghiêm, Dịch Phong – chủ tịch trẻ tuổi của tập đoàn nhà họ Trần – đẩy cửa bước vào. Ánh mắt anh không hề nhìn vào Nhạc Thanh mà chỉ hướng về phía bà dì của cô đang đứng lặng lẽ ở góc phòng.

"Đây là cô gái mà bà hứa hẹn với tôi sao?" Dịch Phong lạnh lùng lên tiếng, giọng nói không có chút cảm xúc.

Bà dì của Nhạc Thanh cúi đầu, ánh mắt tránh né. "Đúng vậy, thưa chủ tịch Trần. Tôi cam kết không nhầm lẫn. Vậy phần đó…."

Dịch Phong nhếch miệng cười sao đó vô tay hai cái, người hầu trong nhà liền mang ra một túi lớn đưa cho bà dì.

“Chỉ có dư chứ không thiếu. Bà có thể từ từ kiểm tra.”

“Làm gì cần chứ.” Bà dì cười lớn rồi bỏ đi, để Nhạc Thanh ở lại.

Nhạc Thanh cảm thấy lòng mình như bị kìm chặt bởi nỗi sợ hãi. Cô không thể tin rằng mình lại trở thành món hàng trao đổi trong trò chơi quyền lực này.

Đôi mắt cô nhìn về phía người đàn ông, và mặc dù cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, lòng cô không thể giấu nổi sự bất an.

Dịch Phong quay lại nhìn Nhạc Thanh, ánh mắt sắc lạnh như băng, nhưng trong sâu thẳm có chút gì đó không thể nhận biết. "Cửa nhà họ Trần không phải muốn vào là vào, muốn ra là ra. Từ giờ cô là người của tôi."

Căn phòng lại rơi vào im lặng, và Nhạc Thanh cảm nhận được sự lạnh lẽo bao trùm. Cô biết rằng cuộc sống của mình từ giờ sẽ bị chi phối bởi những quy tắc và sự tàn nhẫn của người đàn ông trước mặt.

Nhưng cô cũng thầm cầu mong, một ngày nào đó, trong màn đêm đen tối này, sẽ có ánh sáng chiếu rọi, và những khổ đau hiện tại sẽ chỉ là quá khứ.



Mẹ Nhạc Thanh qua đời khi cô mới chào đời, vì sinh nở quá khó khăn.

Trong suốt cuộc đời mình, cô chưa từng có cơ hội nhìn thấy mẹ.

Cha cô vốn là một người chồng tốt, nhưng sau cái chết của vợ, ông chìm đắm trong men rượu và thường xuyên trở về nhà trong trạng thái say khướt, giận dữ và đánh đập cô.