Đại hội thể thao của trường cảnh sát cũng không khác gì mấy so với các trường đại học bình thường, chỉ là có thêm một số môn thi đấu như "Bắn súng", "Võ thuật", "Gỡ bom"...
Năm nay, để nâng cao tinh thần hăng hái của học sinh, nhà trường đã tổ chức thêm các trò chơi vận động cùng với hội thao. Vì vậy, ngoài các môn thi đấu chính thức còn có "Hai người ba chân", "Chạy tiếp sức"...
Buổi sáng, mỗi người đều đăng ký một số môn thi đấu chính thức. Morofushi Hiromitsu và Furuya Rei đăng ký môn bắn súng, Date Wataru đăng ký môn võ thuật, Hagiwara Kenji và Matsuda Jinpei đăng ký môn gỡ bom. Còn Miyazaki Ren thì như một chú ong thợ chăm chỉ, tay cầm chiếc loa kèn to tướng, liên tục di chuyển giữa các địa điểm thi đấu để cổ vũ.
"Date Date, bố của đối thủ!"
Đối thủ của Date Wataru vốn dĩ đã định bỏ cuộc, ngay khi nghe thấy câu khẩu hiệu cực kỳ xúc phạm này, bỗng chốc bùng nổ năng lượng tiềm ẩn, quyết chiến đến cùng với Date Wataru.
"Thần xạ Morofushi! Bách phát bách trúng! Thủ khoa Furuya, xạ thủ số 1!"
Morofushi Hiromitsu nghe thấy câu khẩu hiệu này, tay run một cái, bắn lệch mất một vòng. Ngược lại, Furuya Rei càng thêm khí thế, liên tiếp bắn trúng hồng tâm, một mạch giành được giải nhất.
Nhìn thấy biểu hiện của Furuya Rei, Miyazaki Ren vô cùng hài lòng, không uổng công cậu bỏ tâm sức nghĩ ra câu khẩu hiệu kia. Vừa lòng thỏa ý, cậu chuyển địa điểm sang khu vực thi đấu gỡ bom, và rồi... thảm bại...
Xung quanh khu vực thi gỡ bom toàn là nữ sinh, ai nấy đều mặc đồng phục cảnh sát màu xanh lam, toát lên vẻ oai phong, tay cầm gậy cổ vũ, động tác đồng đều, hô vang: "Hagiwara! Hagiwara! Phá tan quả bom!"
Miyazaki Ren dù có cầm loa cũng không thể nào át được tiếng hô của họ. Nhìn Matsuda Jinpei trên sân đấu chẳng có ai cổ vũ, chỉ cảm thấy xung quanh cậu toát ra vẻ cô đơn, Miyazaki Ren bất giác nắm chặt tay, nhất định, nhất định không thể để Matsuda thua kém được.
Cậu mượn một lá cờ trắng từ người bên cạnh, dùng bút marker mang theo người nhanh chóng vẽ một lá cờ cổ vũ, sau đó vặn loa đến mức âm lượng lớn nhất: "Matsuda! Matsuda! Cho bom lên trời!"
Một mình cậu dũng cảm chống lại hơn hai mươi nữ sinh.
Các nữ sinh tất nhiên cũng không chịu thua kém, càng hăng hái hô vang khẩu hiệu. Miyazaki Ren cũng không phải người dễ dàng bỏ cuộc, cậu khản cả giọng mà lặp đi lặp lại câu khẩu hiệu cổ vũ cho Matsuda Jinpei.
Tiếng hô khẩu hiệu của hai bên vang dội cả một góc trời, tội nghiệp cho các thí sinh đang thi đấu. Gỡ bom vốn là công việc đòi hỏi sự tập trung cao độ, bên ngoài náo nhiệt như vậy, tất cả mọi người đều bị phân tâm, vì vậy lần lượt bị loại, cuối cùng trên sân chỉ còn lại Matsuda Jinpei và Hagiwara Kenji.
Cuối cùng, Matsuda Jinpei đã giành chiến thắng trước Hagiwara Kenji với cách biệt một giây. Các nữ sinh có chút ủ rũ cúi đầu, còn Miyazaki Ren thì lại vênh váo tự đắc như thể người chiến thắng là cậu vậy.
Buổi sáng đại hội thể thao kết thúc, nhóm năm người trường cảnh sát tập trung ăn trưa cùng nhau.
"Miyazaki đâu rồi?" Date Wataru ngứa ngáy trong lòng, hôm nay cậu ta bị câu khẩu hiệu của Miyazaki Ren hại thê thảm.
"Hình như có bạn lớp khác tìm cậu ấy, nói là lát nữa sẽ quay lại." Hagiwara Kenji đáp, cậu tình cờ nhìn thấy Miyazaki Ren bị gọi đi sau khi kết thúc môn thi gỡ bom.
Sau khi Morofushi Hiromitsu tháo gỡ được nút thắt trong lòng, khẩu phần ăn của cậu cũng tăng lên đáng kể, cậu vừa húp một ngụm canh miso vừa nói: "Nói đến Miyazaki, sao hôm nay tớ thấy cậu ấy hoạt bát quá mức vậy?"
"Đúng đấy, lúc tớ thi gỡ bom, một mình cậu ấy cổ vũ mà át cả tiếng của hai mươi người kia gộp lại, khẩu hiệu đó xấu hổ chết đi được."
"Ừm... Tớ thấy cũng bình thường mà." Furuya Rei lại có vẻ khá thích câu khẩu hiệu cổ vũ mà Miyazaki Ren dành cho cậu.
Date Wataru tò mò hỏi: "Khẩu hiệu Miyazaki hô cho các cậu là gì thế?"
Furuya Rei và những người khác đều kể lại khẩu hiệu của mình, Date Wataru không nhịn được nữa, chiếc đũa trong tay gãy đôi.
Matsuda Jinpei hỏi: "Vậy còn lớp trưởng, khẩu hiệu cổ vũ cho cậu là gì?"