Dựa Vào Tài Khoản Ảo Để Nổi Tiếng Khắp Diễn Đàn Conan Học

Chương 15.1: Ký ức màu máu & người hát khúc tử vong

Xe cấp cứu và cảnh sát đến cùng lúc, bởi vì vụ án này khá nghiêm trọng, cảnh sát cần phải thu thập chứng cứ trước, sau đó mới triệu tập nhân chứng, vì vậy họ chỉ đưa Toyama và Mizuhara đi, để lại thông tin liên lạc của Mizuo Sosuke rồi rời đi.

Trong khi đó, Ran, người biết rõ Mizuo Sosuke rất ghét bệnh viện, vẫn đang thương lượng với nhân viên y tế, "Chị y tá ơi, anh Sosuke thực sự không sao đâu ạ, bệnh cũ thôi, lát nữa tỉnh lại là ổn rồi."

Cô y tá không chịu nổi lời cầu xin mềm mỏng của cô bé, kiểm tra các dấu hiệu sinh tồn của Mizuo Sosuke cũng thấy không có vấn đề gì, "Người giám hộ của các cháu đâu, để người giám hộ ký tên thì chúng tôi mới đưa xe về được."

Ran khó xử, bởi vì hôm nay người lớn bận, nhờ Mizuo Sosuke trông bọn trẻ, vì vậy người lớn duy nhất có thể ký tên chỉ có Mizuo Sosuke vẫn đang bất tỉnh, "Xin lỗi cô y tá, cháu ký được không ạ?"

Cô y tá cũng khó xử, "Không được đâu cháu, nhất định phải người lớn ký tên thì mới được."

Shinichi đứng bên cạnh thấy vậy liền hăng hái, bưng một cốc nước lên, "Nếu vậy thì để cháu đánh thức anh Sosuke dậy!"

Không muốn bị tạt nước cũng không muốn vào bệnh viện, Miyazaki Ren chỉ đành phải điều khiển nick phụ thứ ba tỉnh lại, "Được lắm, nhóc con, định tạt nước tôi hả."

"A lê lê, anh Sosuke đang nói gì vậy, em không hiểu gì hết ~" Shinichi cứng đờ đặt cốc nước trở lại bàn, giả vờ ngây thơ đáng yêu.

"Muốn lừa tôi, còn non lắm, nhóc con!" Mizuo Sosuke bóp má Shinichi kéo ra, đau đến nỗi cậu bé phải nhe răng trợn mắt.

Cũng may mà người đầu bếp Mito tốt bụng đã cứu Shinichi, "Hôm nay đã mang đến cho mọi người trải nghiệm ăn uống không tốt, tôi thực sự rất xin lỗi." Nói rồi, cô cúi gập người chín mươi độ, "Tôi xin thay mặt nhà hàng gửi lời xin lỗi đến tất cả các thực khách, toàn bộ chi phí lần này sẽ do nhà hàng chi trả, mong rằng các thực khách tiếp theo sẽ dùng bữa vui vẻ."

Nghe nói không cần phải trả tiền, Mizuo Sosuke cười toe toét, "Không tệ đâu, đầu bếp Mito."

Shinichi vừa mới bị bắt nạt xoa xoa má đỏ ửng, lẩm bẩm: "Đồ tham tiền."

Hành động của đầu bếp Mito rõ ràng rất được lòng người, ít nhất là Hagiwara Kenji rất vui, vì để tổ chức buổi gặp mặt này thành công, cậu ta đã phải chi trả kha khá, hành động của đầu bếp Mito giúp cậu tiết kiệm được một khoản rất nhiều. Tâm trạng tốt, cậu ta giống như một con bướm, bay lượn giữa các cô gái, những lời nói dí dỏm khiến họ cười khanh khách.

"Tên Hagi này, chắc chỉ có mình cậu ta là đến để gặp gỡ thôi! Một mình cậu ta gặp gỡ với một nhóm con gái." Matsuda Jinpei thực sự không thể chịu đựng nổi bộ dạng của bạn thân từ bé của mình, uống một ngụm rượu lớn rồi càu nhàu.

Sau bữa tối, nhóm học viện cảnh sát chuyển sang quán karaoke, vừa ra khỏi nhà hàng đã gặp ông Tomoro - chủ tiệm giặt là đang bế con gái đi ngang qua.

Vì mối quan hệ ở tiệm xe máy lần trước, Date Wataru chủ động chào hỏi: "Trùng hợp quá, ông Tomoro, gặp được ông ở đây."

Khuôn mặt ông Tomoro có chút nôn nóng "Là các học viên trường cảnh sát à, chào các cậu. Xin lỗi nhé, con gái tôi chơi mệt quá ngủ quên mất, tôi phải nhanh chóng về nhà kẻo không con bé bị lạnh—"

"Bắt lấy tên hói kia, đừng để hắn chạy!"

Lời Tomoro còn chưa dứt, giọng nói lo lắng của Mizuo Sosuke đã vang lên, Miyazaki Ren nhanh tay cướp lấy cô bé trong tay Tomoro, Matsuda Jinpei tung một cú móc phải khiến ông ta ngã nhào xuống đất.

"Trị an của Tokyo tệ quá." Mizuo Sosuke oán giận nói, "Vừa gặp phải vụ gϊếŧ người dùng ma túy, ra đường lại gặp phải kẻ buôn người. Tội phạm trên toàn thế giới đều tập trung ở Tokyo hay sao?"

"Trả con gái lại cho tôi! Trả lại cho tôi!" Tomoro hét lên the thé, vẻ mặt điên cuồng.

Nhưng cho dù có hét lớn như vậy, cô bé trong vòng tay Miyazaki Ren vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, quả nhiên có gì đó không ổn!

Ran thành thạo lấy điện thoại di động trẻ em ra gọi báo cảnh sát.

Morofushi Hiromitsu nhìn cô bé trong tay Miyazaki Ren, đồng tử co rút, "Y-, Yuri?"

Nghe thấy tiếng thì thầm của cậu ta, ánh mắt Tomoro càng thêm hung ác, ông ta vùng vẫy dữ dội hơn, Matsuda Jinpei cũng không thể khống chế nổi, Furuya Rei vội vàng chạy đến giúp đỡ, cuối cùng mới cùng nhau khống chế được ông ta.

"Cần mặt dày mày dạn đến mức nào, ông đã lớn tuổi như vậy rồi, nhìn cái đầu hói của ông kìa, với độ sinh động của tϊиɧ ŧяùиɠ của ông, làm sao có thể có một đứa con gái như vậy chứ?" Mizuo Sosuke nói năng hùng hồn chính trực, tất nhiên nếu anh ta không trốn sau lưng Date Wataru thì sẽ càng có sức thuyết phục hơn.

"Anh Mizuo chỉ dựa vào điểm này mà phán đoán Tomoro là kẻ buôn người sao?" Hagiwara Kenji tò mò hỏi.

"Cậu ngốc—" Mizuo Sosuke vừa định mắng mấy câu nhưng nhìn chiều cao 1m90 của Hagiwara, lại nghĩ đến chiều cao chưa đến 1m80 của mình liền chùn bước, chỉ có thể ho khan hai tiếng, rồi mới nói: "Nhìn đế giày của cô bé kia kìa."