Cuộc Chiến Giữa Gen Siêu Nam Và Bệnh Kiều

Chương 13

17

Khi chị tôi mang thai được sáu tháng.

Bố tôi đã bỏ việc để tập trung chăm sóc chị.

Anh rể tôi thì vẫn tiếp tục cờ bạc bên ngoài, ngoài những lúc cần tiền thì hiếm khi thấy mặt.

Bố mẹ chồng của chị thỉnh thoảng ghé qua một chút, mang theo một ít đồ.

Khi biết đứa bé lại là một bé trai có gen "siêu nam", họ không ngừng khen ngợi:

"Nhà người ta phải sinh ra rồi mới biết được là con trai hay con gái, còn cháu nhà mình chưa sinh ra đã biết là quý tử rồi."

"Thật là có phúc quá đi!

"Giống hệt bố nó!"

Mẹ chồng của chị không ngừng khen ngợi, còn bố chồng thì lại rất trầm lặng, ít nói.

Ông ta cũng là một người có gen "siêu nam".

Chỉ là ông biết cách che giấu sự bạo lực bên trong, tỏ ra như một người bình thường.

Thẩm Uyên đã điều tra rõ ràng, nhà chồng chị tôi có di truyền gen "siêu nam".

Có người đã phạm tội từ khi còn trẻ và bị kết án, cũng có người may mắn hơn, sống tạm bợ trong xã hội.

Họ đều là những quả bom hẹn giờ không biết khi nào sẽ phát nổ.

Chỉ cần châm ngòi, họ sẽ khiến tất cả mọi thứ xung quanh tan thành tro bụi.

18

Chị tôi và anh rể cãi nhau.

Cãi nhau đến long trời lở đất.

Mối quan hệ vợ chồng tưởng chừng như hòa hợp này hoàn toàn sụp đổ sau khi anh rể nɠɵạı ŧìиɧ với một cô gái ở quán bar.

Chị tôi ôm bụng, lớn tiếng mắng: "Giang Lâm! Tôi đã chịu đựng anh ra ngoài cờ bạc, nhưng sao anh có thể đi mua vui!? Nếu anh không còn yêu tôi nữa thì cứ nói thẳng, tại sao phải đi nɠɵạı ŧìиɧ? Nếu anh nói thẳng ra anh muốn ly hôn, tôi vẫn sẽ coi anh là một thằng đàn ông!"

Suốt những năm qua, chị tôi nhắm mắt làm ngơ trước việc anh rể cờ bạc, thậm chí không ngừng tìm cách kiếm tiền cho anh ta.

Là vì chị tin rằng anh ta yêu chị.

Vì vậy, dù cuộc sống có khó khăn cỡ nào, chị vẫn sẵn lòng ở bên cạnh anh ta.

Nhưng giờ anh rể đã có người phụ nữ khác.

Chị tôi làm ầm lên một trận, sau đó phải nhập viện vì động thai.

Giang Nguyên chủ động đề nghị chăm sóc chị.

Chị tôi lại xúc động rơi nước mắt: "May mà tôi còn có hai đứa con trai."

Khi chị nhắc đến hai đứa con trai, sắc mặt của Giang Nguyên thoáng thay đổi.

Nhưng rất nhanh, nó trở nên bình tĩnh lại.

Trong kỳ nghỉ hè này, tính cách của Giang Nguyên đã thay đổi rất nhiều.

Nó bắt đầu lịch sự và kiềm chế được tính nóng nảy của mình.

Trông nó giống như một người bình thường.

Tôi biết, Nhu Nhu đã nắm được ngòi nổ trên người Giang Nguyên.

Rất sớm thôi, ngòi nổ sẽ được châm lửa và rồi...