Siêu Thị Vạn Vật Bắt Đầu Từ Tích Trữ Hàng Hóa

Chương 44:

"Sầu riêng này thơm thật đấy!"

“Ừm, ngon lắm!” Phương Khả bưng sầu riêng lên, cắn từng miếng một: “Tôi ăn sầu riêng đã ngần ấy năm rồi nhưng đây là lần mà tôi được ăn sầu riêng ngon nhất đấy.”

“Dù sao cũng mua mất sáu trăm sáu mươi sáu đồng.” Đinh Nhất Tâm cũng cầm một miếng sầu riêng nhỏ lên: “Lúc trước nhìn ảnh tôi cũng đã biết sầu riêng này ngon rồi, chứ không thì thì ai mà dám bỏ số tiền này để mua sầu riêng cơ chứ.”

Vừa nói cô ấy vừa cắn thêm một miếng sầu riêng nữa. Vừa ăn vào miệng, mắt đã sáng lên: “Quá là ngon luôn.”

Lời vừa thốt ra, lập tức thu hút ánh nhìn của những người xung quanh: “Nói hay nhỉ, cứ làm như là chúng tôi lừa gạt cô vậy.”

“Tôi nghĩ là mọi người đang tạo hiệu ứng chương trình cơ.” Đinh Nhất Tâm đang ăn sầu riêng bỗng đứng hình. Là một streamer, cô ấy cần phải duy trì vóc dáng nên trong quá trình livestream vừa rồi, cô ấy cũng không dám ăn sầu riêng, sợ không kiềm chế được nên cứ cố gắng tìm chuyện khác để làm. Bây giờ xuống live rồi cô ấy mới có thể ăn một miếng nhỏ.

Ăn xong một miếng, Đinh Nhất Tâm đưa tay ra nhưng lại thấy cái đĩa đã trống trơn.

Cô ấy ngẩng đầu nhìn quanh một vòng nhưng tất cả mọi người đều né ánh mắt của cô ấy.

Cùng lúc đó, cách đó không xa truyền đến tiếng hét ngạc nhiên: "Livestream vừa rồi của chúng ta lên hot search rồi!”

“Hot search cái gì cơ?”

“Lên hot search á?”

Tất cả mọi người đều đồng loạt bỏ điện thoại ra.

Đinh Nhất Tâm cũng lấy điện thoại di động ra, chẳng mấy chốc đã lướt đến video nằm trên hot search, chỉ là càng xem lại càng cảm thấy không đúng…

Video chính là hình ảnh được cắt từ livestream vừa rồi của Đinh Nhất Tâm, cả streamer và trợ lý Phương Khả đều đang ngồi đằng trước. Sau khi bổ xong sầu riêng, hai người lập tức bắt đầu mời gọi mua hàng. Dù sao thì họ cũng đã vất vả tách sầu riêng để đổi lấy chút độ hot nên đương nhiên là không thể để lãng phí được.

Hai người cố gắng bán hàng trên livestream nên không để ý đến tình huống sau lưng, cũng không thể để ý được mấy múi sầu vừa mới bổ ra để trên đĩa đang biến mất từng chút một.

Tiêu đề của video cũng rất rõ ràng, dễ hiểu, viết thẳng là “Sốc, trong lúc chủ kênh đang livestream thì nhân viên công tác lén ăn sầu riêng.”

Trong thời gian ngắn, bên dưới đã có mấy trăm nghìn lượt bình luận, mấy cái nổi nhất đều là bình luận cười nhạo.

“Cười chết mất, rốt cuộc thì sầu riêng này ngon đến cỡ nào chứ, cứ thấy mất đi từng chút, từng chút một.”

“Streamer ơi, cô thử nhìn đằng sau tí đi, nhân viên ekip nhà cô lại lặng lẽ lấy mất một miếng sầu riêng rồi kìa.”

“Streamer quay đầu lại đi mà! Sầu riêng sắp bị ăn hết rồi!”

“Tôi mới ghé qua, chẳng phải là streamer tách sầu riêng ư? Bản thân cô ấy chưa ăn sao?”

Rep lầu trên: “Streamer tách sầu riêng xong là bắt đầu bán hàng, chưa kịp ăn.”

“Thèm quá! Streamer mua sầu riêng loại nào thế? Nhìn ngon quá đi, muốn xuyên vào trong màn hình trở thành nhân viên công tác, muốn ăn TAT.”

“Video này khiến người bình thường không thích ăn sầu riêng như tôi cũng muốn nếm thử.”

“Sầu riêng báo ân + sầu riêng siêu ngon: Sự kết hợp này thật tuyệt! Người khác vào khen ầm ĩ tôi không tin nhưng nhân viên làm việc lén lút ăn hết một quả sầu riêng to đùng khiến tôi tin rằng nó ngon thật.”

“Lên xe, lên xe nào, tôi thiếu mấy đồng mua sầu riêng này chắc?”

...

"Mấy em lại dám ăn vụng sầu riêng sau lưng chị?" Đinh Nhất Tâm khϊếp sợ ngẩng đầu: “Sầu riêng ngon như thế mà chỉ để lại cho chị một miếng nhỏ bằng này ư?”

“Chị Đinh, đây không phải là trọng điểm.” Nhân viên công tác lí nhí.

“Nhưng điều này thật sự, thật sự quá đáng!” Đinh Nhất Tâm đập bàn: “Nếu biết ăn ngon như thế từ đầu, chị… đã mua thêm một quả nữa. Khả Khả, nhanh nhanh nhanh, chị đây không thiếu chút tiền mua sầu riêng, em hỏi xem còn không. Nếu có thì mua cho chị hai quả.”

“Đã rõ.” Phương Khả gật đầu, mở nhật ký trò chuyện ra, bắt đầu nói chuyện mua sầu riêng với Ngụy Hiểu Song.