Bỏ Trốn Sau Khi Lừa Được Lão Đại Cấm Dục

Chương 50: Em thật sự sợ đau sao

“Em lén xin nghỉ đi đến bệnh viện, tôi không biết.” Lương Triều Túc cúi đầu, đôi mắt đen nhánh, sâu không thấy đáy, có du͙© vọиɠ nhưng lại không có độ ấm, “Em đi gặp Bạch Anh hay là Thẩm Lê Xuyên?”

Vẻ mặt Liên Thành cứng đờ.

Cô đã quên mất so với Lương Văn Phỉ thì Lương Triều Túc càng đa nghi hơn nhiều, hơn nữa hắn còn là một lão cáo già.

Sự xuất hiện của Thẩm Lê Xuyên trong bệnh viện quá trùng hợp, vào thời điểm quan trọng nhất đã đi vào và dẫn Lương Văn Phỉ đi.

Có lẽ từ lúc đó Lương Triều Túc đã bắt đầu nghi ngờ, hai ngày nay hắn nhất định đã âm thầm điều tra cẩn thận.

Hơn nữa ngày hôm đó cô vội vàng xin nghỉ phép, không thể che dấu được sự đều tra cẩn thận từ người khác, nếu như hắn tìm hiểu cặn kẽ nguồn gốc thì sẽ có thể phát hiện ra chuyện cô có thai.

Liên Thành sợ tới mức hai mắt ửng đỏ: “Tôi đi gặp Bạch Anh, tôi chưa từng nhìn thấy Thẩm Lê Xuyên. Tôi đối với anh ta thật sự đã không còn chút tình cảm nào nữa. Năm đó đính hôn là vì khi đó tôi đến tuổi dậy thì, anh ta lại là thanh mai trúc mã, sau đó mới nước chảy thành sông.”

“Sau này anh ta và em gái anh yêu nhau, tôi mới nhận ra tình cảm của tôi dành cho anh ta không phải là tình yêu, nên càng không có gì gọi là tình cũ khó quên, cũng sẽ không có chuyện nối lại tình xưa.”

Vừa rồi khi bị sỉ nhục cô cũng không khóc nhưng giờ hai mắt lại đỏ lên. Trong lòng Lương Triều Túc chướng đau, nhưng vẫn tiếp tục hỏi: “Nói thật sao?”

“Nói thật.” Liên Thành kiên định gật đầu.

Lương Triều Túc bất ngờ siết chặt hai tay, Liên Thành bị trói chặt trong lòng hắn, nhiệt độ từ lòng ngực hắn cách hai tầng áo truyền vào da thịt cô, hơi thở nóng bỏng của hắn phả vào lỗ tai cô.

Liên Thành hoảng hốt.

“Lương Triều Túc.” Cô run rẩy đẩy lòng ngực hắn ra, “Tôi thật sự không có quan hệ gì với Thẩm Lê Xuyên, nếu ngày mai kết quả kiểm tra sức khỏe chứng minh tôi trong sạch, vậy thì sau đó tôi có thể không bắt mạch được không?”

Lòng bàn tay Liên Thành đổ đầy mồ hôi, cô nắm tay áo, “Tôi đã chấp nhận số mệnh, châm cứu đau đớn, tôi không muốn lại phải tiếp tục chịu tội.”

Lương Triều Túc đã bỏ ra một cái giá lớn để tránh cho cô phải làm châm cứu, nhưng hắn không biết cô đã biết được điều đó, vì vậy cô thể biểu hiện ra bên ngoại là bản thân đã biết được.

Động tác của Lương Triều Túc khựng lại, trên mặt hắn có cái gì đó thay đổi, nhưng hắn lại không nói lời nào.

Liên Thành nhìn hắn, “Có được không?’

“Em thật sự sợ đau sao?” Lương Triều Túc nhấp môi.

Liên Thành không phải là cô gái yếu đuối, cô có thể lừa được mẹ Lương nhưng không thể lừa được hắn.

Nhưng lừa không được, cô cứ nhắc nhiều, hắn nghe nhiều thì cũng sẽ lọt vào tai.

Sẽ mềm lòng.

Biểu cảm trên mặt Liên Thành miễn cưỡng, “Tôi thật sự sợ.”

“Năm tháng trước tại đại hội thể thao ở trường đại học, em té ngã khiến đầu gối bị thương, lúc đó em còn tùy tiện lấy cồn rửa vết thương.” Lương Triều Túc nhắc nhở cô, “Lúc đó em không hề có một chút do dự, mày cũng không nhăn một lần.”

Liên Thành trợn mắt, đề phòng nhìn hắn.

Hắn có ý gì?

Hắn phát hiện mưu đồ của cô?

________

Ad: Có mấy chương là ad thuê người làm, nên lỡ có vấn đề chỗ nào thì mọi người báo cho ad biết nha, ad sẽ sửa lại.

Cảm ơn các bạn đã đề cử!