Edit by NHT Chang
----------------
Giá trị cảm xúc tiêu cực từ Tề Diệt Môn +3;
Tề Diệt Môn không biết!! Hắn vừa mới từ Trung Hải trở lại ma giới, từ khu vực mình quản lý vơ vét một đám tiểu ma theo Mặc Môn chủ đi tiếp!
Tề Diệt Môn lập tức muốn nhảy lên đấu võ mồm với Tề Tu, nhưng thấy bên cạnh Tề Tu có Chu Liệt, liền nhớ tới lần bị hai tên ma cặn bã này đập bao tải, trên đầu mình bị cào mấy cái sẹo đến giờ vẫn chưa thể xóa bỏ được! Hôm đó đã giải thích mãi mới liều chết chứng minh được rằng mình không phải đi tu Phật, mà là bị Thánh Tử của vườn rau đánh!
Tề Diệt Môn giận một hồi, rồi lại ngồi xuống, hôm đó đã bị những tên ma cặn bã này đánh lừa, nay Tề Tu đã thành quản sự, dưới trướng 108 ma, mắt thấy chính là đội Kim Ma Trận, căn bản không dám chọc vào, chỉ có thể âm u mở miệng: "Tiểu đệ xin chịu thua! Nghe nói huynh đệ ngươi lợi hại quá! Ngay cả ma sủng cũng làm cho lên giường, lại còn cho hắn thân phận nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© mà vẫn lãnh lương tháng!"
Tề Tu vừa định mở miệng thu một đợt Tề Diệt Môn, lại bất ngờ nhận được một đợt cảm xúc tiêu cực từ Nhạc Độc Cô.
Tuy nhiên chuyện này kí©ɧ ŧɧí©ɧ lâu rồi cũng có chút quen, lần này giá trị cảm xúc tiêu cực không nhiều lắm, vì vậy Tề Tu chỉ vỗ tay Nhạc Độc Cô khích lệ hắn tiếp tục, rồi đứng dậy đi tới bên mạn thuyền, quay đầu nói với Chu Liệt: "Đừng vội đến Trung Hải, trước tiên bắt hết đám thuộc hạ của Diệt Môn Thánh Tử về làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©! Bổng lộc của bọn họ cao lắm, mỗi người hai lạng bạc!"
Chu Liệt gật đầu, Từ Tam nghe nói có nhiều tiền thì đặc biệt tích cực, quay đầu hô một tiếng, tất cả các tiểu ma liền tràn lên boong tàu, tay quăng đồng xu vàng lên không trung, trong màn trời Kim Ma Trận lóe sáng, lao thẳng về phía Tề Diệt Môn.
Tề Diệt Môn phất quạt xương, một cuốn sách ma thuật khổng lồ được đám tiểu ma của hắn ném lên không trung, từng trận ma khí cuộn quanh nó, các ma nhân đọc khẩu quyết, quyển sách ma ấy liền lật trang rào rào, trong đó hiện ra đủ các loại mỹ nữ, đồ ăn, vàng bạc.
Đám tiểu ma bên phía Tề Tu căn cơ nông cạn, nhìn đồng xu vàng từng đồng rơi xuống vô lực, Tề Tu hai tay kết ấn, mấy đạo hắc khí bắn vào cơ thể các tiểu ma, ma công bị hút bởi sách ma lập tức được bổ sung đầy, Kim Ma Trận khôi phục ánh vàng, lao về phía Tề Diệt Môn.
Tề Diệt Môn cắn răng chống đỡ, đang giãy giụa thì bỗng nhiên trên không trung vang lên một tiếng sấm, mây mù che phủ, lạch bạch một trận mưa lớn đổ xuống, cùng với cơn mưa còn có một con rồng bạc khổng lồ lao tới.
Tề Tu và Tề Diệt Môn vừa nhìn thấy con rồng đó, đều bị dọa ngẩn người.
Rồng tộc là thần tộc, bẩm sinh có thần công, ma giới tiểu ma không có ai là đối thủ. Không những vậy, rồng thần tộc luôn có mối quan hệ thân thiết với chính phái tu sĩ, hôm nay con bạch long này đến đây, không chừng là đến tiện tay nuốt chửng ma nhân!
Tề Tu và Tề Diệt Môn nhìn nhau, cả hai bên đều có ý muốn liên thủ chống địch, nhưng không ngờ con bạch long lại mở to mắt giữa không trung, há miệng nói tiếng người: "Ta đã làm sấm làm mưa giúp vui cho các ngươi rồi, sao lại không đánh nữa?"
Tề Tu: ...
Tề Diệt Môn: ...
Con bạch long uốn lượn xuống, đuôi rồng vẫn còn trong đám mây ở phía xa, đầu rồng đã chạm đến trước mặt Tề Diệt Môn, hai con mắt xanh băng tròn xoe nhìn Tề Diệt Môn, chớp chớp, nói: "Mang sủng tình ra chiến trường là ngươi?"
Tề Diệt Môn cuống quýt chỉ về phía Tề Tu, vội nói: "Không phải ta, ta là ma chính trực đàng hoàng! Là hắn, Thần Long mau bắt tên yêu nhân này đi!!"
Tề Tu: ... Tên em trai tiện nghi này đừng để gặp phải tay mình, nếu không nhất định mình phải vắt hết giá trị cảm xúc tiêu cực của hắn!
Con bạch long quay đầu nhìn Tề Tu, lại nhìn Tề Diệt Môn, nhìn Tề Diệt Môn thì ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ, nhưng nhìn Tề Tu thì lại mang theo chút chán ghét.
"Ngươi trông chẳng ra gì cả! Sao lại lăng loàn phong lưu như vậy?!" Râu của bạch long khẽ rung, dường như đang bĩu môi.
Tề Tu đáp trả: "Xấu thì không được lãng à? Các ngươi rồng tộc đã hóa thành hình rắn còn trường sinh bất lão, chẳng phải cũng lãng sao?!"
Ngỡ rằng có thể thu được một đợt cảm xúc tiêu cực, không ngờ bạch long lại chớp chớp mắt, gật đầu nói: "Có lý! Tuy ngươi trông không ra gì, nhưng có vẻ như cùng một đường với ta, hay là... ngươi nhân tiện thu luôn ta đi? Ta đảm bảo chiêu thức còn nhiều hơn tên ma sủng ngốc kia của ngươi!"
Tề Tu điềm tĩnh nói: "Ta là ma có nguyên tắc, không phải cái gì cũng thu!"
Kết quả là con bạch long quẫy đuôi, không vui nói: "Nhưng vừa rồi ta nghe trên không trung nói rằng, ngươi còn lên cả ma sủng nhà mình cơ mà! Cứ tưởng là tấm gương trong đám người như ta chứ!"
-------------------
Tác giả có đôi lời muốn nói:
Tề Tu: Ta không muốn làm cái kiểu người vì không tuân thủ quy luật cách ly sinh vật mà sinh ra chín đứa với loài kỳ quặc như các ngươi! Lão tử đến giờ vẫn là trai tân!